Chương 9: (Vô Đề)

"Khái khái." Lúc Viên Ngạo Sách từ trong lao phòng ra xong, Tả Tư Văn và Hữu Khổng Vũ cũng "vừa vặn" xoay người.

Kỷ Vô Địch nhưng vẫn đưa lưng về phía nhà tù, lễ phép hỏi thăm: "Được chưa?"

"Ân." Viên Ngạo Sách lạnh lùng trừng mắt nhìn Tả Tư Văn và Hữu Khổng Vũ.

Kỷ Vô Địch lúc này mới xoay người lại.

Tả Tư Văn vội ho một tiếng, "Để thuận tiện, Viên tiên sinh sau khi ra ngoài, chính là sửa tên đi."

Viên Ngạo Sách không duyệt nói: "Tên của ta có cái gì khó nghe sao?"

Tả Tư Văn nói: "Tên của Viên tiên sinh tự nhiên là như sấm bên tai. Nhưng vấn đề chính là vì như sấm bên tai, nếu như kẻ thù của ngươi biết ngươi đã ra khỏi Thập Ác lao, sợ rằng chỉ ít ngày nữa là sẽ tìm tới cửa. Đương nhiên, với tu vi võ công của Viên tiên sinh tuyệt đối sẽ không sợ những người đó. Chỉ là Viên tiên sinh vừa nãy đã đáp ứng chúng ta sẽ bỏ ác theo thiện, nếu là lập tức lật lọng, đả thương tính mệnh người khác, vậy có..."

Viên Ngạo Sách nói: "Ta bao giờ thì nói ta muốn đả thương tính mệnh người khác?"

Tả Tư Văn nói: "Vậy Viên tiên sinh chuẩn bị làm sao ứng phó những người đó?"

"Cái đó cùng ta có cái gì quan hệ?" Viên Ngạo Sách khóe miệng khẽ cong, "Các ngươi nếu không muốn ta đả thương tính mệnh người khác, vậy đừng để những người đó xuất hiện trước mặt ta. Đương nhiên, vạn nhất bọn họ xuất hiện, ta cũng không ngại tiện tay giải quyết. Đương nhiên, đó cũng không thể tính là giết người, mà phải tính là tự bảo vệ mình."

Hữu Khổng Vũ nhịn không được nói: "Viên Ngạo Sách, ngươi có dám vô sỉ thêm chút nữa không?!"

Viên Ngạo Sách nói: "Không dám, ta thừa nhận đối với ngươi vô sỉ."

Tả Tư Văn cười nhạo nói: "Ngu ngốc."

Hữu Khổng Vũ nhất thời quay đầu trừng mắt nhìn hắn, "Tử bại hoại, ngươi nói cái gì?"

"Ta nói ngu ngốc."

"Ngươi cư nhiên chửi ta ngu ngốc!" Hữu Khổng Vũ xắn tay áo chuẩn bị xông lên.

Tả Tư Văn nhàn nhàn nói: "Ta chỉ nói ngu ngốc, chưa nói là ai ngu ngốc, sao có vài người cứ thích tự đưa mình lên cửa thế nhỉ?"

Hữu Khổng Vũ lộ ra nửa đoạn khuỷu tay đã nổi gân xanh.

Thượng Thước ho nhẹ một tiếng nói: "Hai vị hộ pháp, thời gian không còn sớm nữa."

Tả Tư Văn ngẩng đầu thì thấy Thượng Thước hướng hắn liều mạng sử trứ nhãn sắc [1]. "Viên tiên sinh vừa mới ra khỏi Thập Ác lao, chúng ta nên thay hắn tiếp phong tẩy trần [2] mới phải."

Hữu Khổng Vũ cười lạnh nói: "Vậy chẳng phải là hắn còn có thể có lần thứ hai ra khỏi Thập Ác lao?"

Tả Tư Văn đặc biệt có thâm ý nói: "Thế sự khó liệu a."

Viên Ngạo Sách nói: "Cần dùng vây bụng bào ngư nấu nhân sâm [3] để súc miệng."

...

Thượng Thước phóng khoáng hỏi: "Lúc súc miệng xong thì sao?"

Viên Ngạo Sách nói: "Ta muốn ăn canh cà chua nấu trứng có bỏ hai quả trứng gà và cải xào nấm hương."

Mọi người: "..."

Trên bàn cơm.

Mọi người chết lặng nhìn Viên Ngạo Sách thực sự dùng canh vây bào ngư súc súc, lại chậm rãi ăn rau cải xào nấm hương.

Hạ Hối nói: "Cái này so với vây bào ngư ăn ngon hơn?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!