Chương 12: (Vô Đề)

Beta: Lilly

Cuối cùng cũng đem phiên ngoại này viết xong!

Mỗi một phù thủy nhỏ của giới pháp thuật cũng sẽ ở khi gần lễ thành niên nhiều ít cảm thấy có chút khẩn trương hoặc là hưng phấn, đây là điều không thể nghi ngờ, dù sao, so với nhóm Muggle mà nói, lễ thành nhân của giới pháp thuật có ý nghĩa quan trọng hơn.

Nói ví dụ như, ở một ý nghĩa nào đó bạn có thể chính thức xin chứng nhận tư cách ảo ảnh di hình, bạn có thể ở ngoài trường tự do sử dụng pháp thuật, tơ truy tung trên đũa phép của bạn cũng theo đó mà biến mất.

Còn có rất nhiều người cho rằng, thời điểm phù thủy bọn họ qua mười bảy tuổi, ma lực sẽ đạt tới đỉnh điểm.

Mà đối với Harry Potter mà nói, ma lực có đỉnh hay không cậu không biết, thế nhưng thật ra cậu lại được thưởng thức đỉnh trên một loại ý nghĩa khác...!

- ~-~-

Không.

"Chúng ta đã nói xong rồi."

"Em lúc đó cũng không có đáp ứng!" Harry tức giận lại một lần nữa cường điệu sự cự tuyệt của cậu.

"Anh giở trò lừa bịp, chúng ta trước đây đã nói, chỉ cần thành tích cuối kỳ năm sáu của em đủ tốt, em liền đáp ứng để anh theo em vượt qua mùa hè trong sinh nhật 17 tuổi này."

Cậu đẩy người đàn ông đang đem mình đặt ở góc tường ra, hung hăng nói,

"Em cũng không có đáp ứng anh, nói cùng anh tối hôm nay cùng -nhau -qua -đêm ——!"

Voldemort vô cùng bình tĩnh mà chống tường đem thiếu niên ôm vào trong ngực, không có hành động gì,

"Em đang lo lắng cái gì? Bất quá là qua một sinh nhật mà thôi."

"Anh cảm thấy em sẽ tin anh sao?"

"Nga, thôi đi. Harry," Người đàn ông bỏ tay ra, cảm thấy buồn cười nhìn vẻ mặt không tình nguyện của đối phương, dáng vẻ hai gò má lại phiếm hồng,

"Em biết rất rõ ràng ta muốn làm cái gì, cũng biết cái này trên thực tế là chuyện hiển nhiên mà thôi*, em rốt cuộc lo lắng cái gì chứ?"

Y cúi người nhẹ nhàng hôn trán của đối phương một chút, như điều thường ngày vẫn làm cho tới nay,

"Các bạn học của em thậm chí có người chuẩn bị tốt nghiệp một cái liền trực tiếp kết hôn rồi, ta tôn trọng ý nguyện của em, đáp ứng đợi đến em thành niên mới chính thức chạm vào em. Nhưng em cũng chỉ có mấy tiếng đồng hồ có thể tiếp tục dùng tuổi tác đến qua loa tắc trách với ta thôi."

* theo QT là thuận lý thành chương

Em...! Em biết! Harry có chút khẩn trương hô lên, "Thế nhưng, thế nhưng em chẳng qua là cảm thấy...! Em cần một chút thời gian! Được không?

Hơn nữa buổi sáng ngày 31 còn có một bữa tiệc chờ em —— tuy rằng bất quá là một buổi tiệc có mục đích chính là chính trị, ai mà không biết anh là một người khó chịu lại không dễ nói chuyện, nếu anh ở đây đợi cho đến nửa đêm —— này...!

"Người đàn ông đột nhiên lấy tay dùng sức xoa xoa đầu của Harry, để cho đầu tóc xốc xếch kia của cậu càng thêm cuồng dã, cũng để cho thiếu niên không thể không dừng câu chuyện lại. Lập tức y lộ ra ý cười nhạo,"Đều nói Gryffindor luôn luôn thẳng thắn lại dũng cảm, trong mắt của ta, dáng vẻ lo được mất của em thật đúng là quá không sư tử.

"Harry hơi cúi đầu, di chuyển đường nhìn nhăn mày lại,"Em không phải là...! Không phải là không dám nhìn thẳng ý nghĩ của chính mình, em chẳng qua là cảm thấy, hết thảy đều quá nhanh, anh hiểu chưa?

"Cậu hít một hơi thật sâu khí,"Thẳng đến không lâu, em mới có thể chân chính buông tất cả, an ủi mình cùng anh ở cùng một chỗ đúng là đáng giá, đối với mọi người mà nói là có trợ giúp, cũng không phải là một loại phản bội —— Phản bội?

"Voldemort cũng híp mắt lại,"Em cảm thấy cùng ta cùng một chỗ, giống như là một loại phản bội sao? Phản bội người nào? Cha mẹ đã mất của em, những tên ở thế lực chính nghĩa kia?

Hay là —— chính em?

"Harry gãi đầu một cái, chán nản cắn răng,"Em cũng không biết, có lẽ là vậy đi.Lại nữa rồi, trong xương tủy của em đúng là ăn sâu tấm lòng Cứu Thế Chủ.

"Voldemort hai tay khoanh quanh ở trước ngực, nhắm mắt lại thở dài."...! Em không phải là không hiểu rõ, so với hai chúng ta cùng nhau tự giết lẫn nhau, lấy phương thức như hiện tại vậy tiến hành cân đối đích thật là kết quả tốt nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!