Chương 6: Gặp Gỡ Nai Con Dưới Cây Sồi

"Chúng ta, có thể chiến thắng thời gian không?"

Trelawney giáo sư lải nha lải nhải nói, tiều tụy đôi tay ở không trung vẽ một vòng tròn, đột nhiên buộc chặt thành một cái nắm tay, thanh âm cất cao khiến cả lớp sợ tới mức hít hà một hơi.

Bọn nhỏ, bà nói, phần lưng sụp xuống ở phòng học trung tâm dạo bước, xuyên thấu qua thật dày pha lê thấu kính đảo qua mỗi người,

"Ta muốn nói cho các ngươi một cái chuyện xưa."

"Ta bà cố ngoại Sibyll, từng là thời Troy nữ tư tế, bà có năng lực tiên đoán không người nào đạt đến," Trelawney giáo thụ đẩy đẩy mắt kính, chậm rãi dựa vào bàn,

"Thái dương chi thần Apollo yêu nàng, tặng nàng vô tận thời gian như hạt cát trong sa mạc, chỉ cần nàng trong tay có một nắm bụi đất, liền có được vô hạn thọ mệnh."

"Chính là nàng quên mất còn cần cả thanh xuân."

Hermione nhỏ giọng ở Harry cùng Ron bên tai nói.

Đồng thời Trelawney giáo thụ cũng nói:

"Chỉ là nàng quên nói với hắn còn muốn có thanh xuân."

Hermione gợi lên khóe miệng lộ ra một cái đắc ý gương mặt tươi cười: Trong sách đều có!

"Nàng có được thời gian, nhưng nàng lại một ngày một ngày già đi, vật đổi sao dời, Apollo về với bầu trời, lưu lại mình nàng ở nhân gian, nàng tuy rằng xem như một bán thần, nhưng lúc này nàng lại vẫn cứ là tù binh của thời gian, nàng khát vọng được chết đi.

Chúng ta, chưa bao giờ chiến thắng được thời gian.

"Trelawney vỗ vỗ trong tay thủy tinh cầu, mặt cầu trơn bóng khéo đưa đẩy phản xạ ánh nắng,"Nhưng chúng ta lại có thể nhìn thấu thời gian, làm ra tiên đoán.Nhàm chán.

"Hermione lặng lẽ nói, nàng dùng tay xoa trước mặt bài poker, vẻ mặt khinh thường."Miss Granger, mời ngươi xáo trước mặt bài poker,

"Trelawney giáo sư bỗng nhiên nói, bị điểm danh Hermione thoắt đỏ mặt không biết làm sao đè lại bài trên bàn,"Đúng vậy, sau đó mời ngươi nhắm mắt lại rút ra một cây.

"Hermione liếm liếm môi, xấu hổ mà lộng loạn bài poker, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại không tình nguyện mà rút."Mời quay bài sang phía ta, Miss Granger.

"Trelawney híp mắt nhìn lá bài trên tay nàng, lâu dài mà ừ một tiếng, nghẹn ngào mà nói:"Thân ái tiểu thư, đây là một tấm 3 cơ, đây là dấu hiệu sắp mất đi cái gì đó......

"Hermione đem bài thả lại bên trong đống còn lại, hiển nhiên một chút cũng không tin lời nói đó."Bà ta chỉ xem sách đoán mò, ai biết thật giả." Nàng lẩm nhẩm lầm nhầm nói.

Harry tò mò mà xáo bài poker, học nàng nhắm mắt lại rút một lá, 6 rô, cậu khó hiểu mà mở ra sách đi tìm đối chiếu, cổ xưa sách vở bày ra mỗi lá bài hàm nghĩa, ở 6 rô kia thình lình viết: tìm được một đường hy vọng.

Đây là có ý tứ gì?

Harry nhìn chằm chằm bài trong tay đến xuất thần, bên cạnh Ron đang hưng phấn nhìn chằm chằm huấn luyện các tuyển thủ bên ngoài, kích động mà dùng đầu gối đâm cái bàn, một tảng lớn bài poker bị hắn đạp nghiêng rơi đến trên mặt đất, Trelawney giáo sư đi đến trước mặt khom lưng nhặt lên rơi rụng bài.

Bà ngắm tới Harry trong tay 6 rô, mắt bỗng nhiên hướng lên trên, trong phòng học bỗng dấy lên một trận gió nhẹ, tóc bà khô xơ loăn quăn quay cuồng, Harry không rõ nguyên do mà nhìn sự việc kì dị này.

Đột nhiên, gió ngừng, giáo sư yên lặng nhìn cậu.

Bà dùng một loại tiếng nói thô ráp khiến người ta hít thở không thông nói:

"Nai con......! Ở dưới cây sồi......! gặp gỡ." Nói xong hung hăng ho khan không ngừng, cầm bài trong tay phóng tới bàn trước mặt bọn họ.

Toàn bộ học sinh dùng một loại không thể tưởng tượng ánh mắt nhìn chằm chằm bà.

Giáo sư chép chép miệng, nhìn chung quanh một vòng yên tĩnh học sinh, bà xấu hổ xoa tóc xoay người đi đến giữa phòng học,

"Hảo hảo, bọn nhỏ, mời mở ra trước mặt sách bói toán đến trang 57, hôm nay chúng ta học Bài poker bói toán......."

Harry phức tạp mà nhìn chằm chằm trong tay, Hermione cùng Ron nhìn nhau lắc đầu, muốn nói lại thôi, Harry đem bài nhét vào áo choàng, thấp giọng nói: Ta cũng không rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!