Chương 4: Thư Đến Từ 10 Năm Sau

Dưới áo tàng hình của Harry có một bức thư được gấp ngăn nắp.

Giấy dày đắt tiền, mặt trên là màu đen mực nước viết TO HARRY ONLY

- dành riêng cho Harry.

Harry yên lặng nhìn chằm chằm nằm ở trên bàn phong thư, đem Áo tàng hình ném đến bên cạnh ghế dựa, tay chậm rãi hướng phong thư vói qua, trong ngắn ngủn vài giây, cậu suy đoán là ai viết thư này, là ai tìm được nơi cậu giấu Áo tàng hình, là ai lặng yên không một tiếng động mà rời đi phòng.

Là Ron?

Nhưng cái chữ Harry này viết phiêu dật vạn phần, Ron kia viết chữ.., thôi bỏ đi, hơn nữa nếu có việc tìm, tên kia cũng sẽ không dùng viết thư như vậy phiền toái phí đầu óc tốn thời gian.

Là Neville?

Cũng không phải, Neville không thích viết thư, hắn cũng không biết chính mình có một kiện Áo phép thuật, càng thêm không biết nó giấu ở nơi nào.

Là Hermione?

Không, nàng sẽ không làm mấy việc như lẻn vào nam sinh ký túc xá sau đó chuyện bé xé ra to phóng một phong thơ.

Kia tột cùng là ai?

Harry mở ra giấy viết thư, cẩn thận trải khai, mặt trên tràn đầy hai mươi mấy dòng, nhưng chỉ nhìn mở đầu cái thứ nhất từ ngữ, đồng tử cậu liền phóng đại, ngón tay run rẩy.

Chính là lối viết chữ đẹp đẽ dứt khoát quen thuộc giống trên ngón tay, giờ nằm yên lặng trên mặt giấy nâu vàng, có thiên ngôn vạn ngữ đã vận sức chờ phát động, càng đọc, cậu càng cảm thấy có một đoàn hỏa từ trong bụng bắt đầu thiêu đốt.

Dear Harry:

Ngày mai năm này là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời ta.

Hiện tại em không biết, nhưng về sau em sẽ minh bạch vì cái gì.

Ta hy vọng ta gửi đến nơi vừa kịp lúc.

Em khả năng sẽ nghĩ có phải hay không Weasley hoặc là Granger viết, đương nhiên không phải.

Là ta, Linh Hồn Bạn Lữ của em, nói chính xác hơn là mười năm sau ta viết phong thơ này gửi đến em của hôm nay.

Bắt đầu nguyên do ta viết cái này bởi em khi 26 tuổi uống say rượu hướng ta oán giận, nói ta giấu diếm em lâu như vậy, cụ thể ta giấu diếm cái gì, em thực mau liền sẽ biết.

Cho nên ta quyết định viết một phong thơ cho em cái nhắc nhở, chờ đến mười năm sau, ta liền có thể hừ lạnh một câu, nói ta đã sớm đã cho em manh mối, chỉ là em xuẩn ngốc không phát hiện!

Phía dưới là manh mối về ta:

1.

Chúng ta tuy rằng quen biết thật lâu, nhưng mỗi lần đối thoại đều không quá vui vẻ.

2.

Ta so em sinh sớm 56 ngày.

3.

Ta là một Slytherin.

4.

Ta chán ghét em làm những việc nổi bật khiến người chú mục, nhưng ta lại thích chết tính cách em như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!