Chương 15: Không Cam Lòng

"Harry! Katie hôm nay chuyền bóng thật sự là quá đẹp đúng không!" Ron mặt đỏ bừng nói, bọn họ đang xách chổi đi trên đường nhỏ về Hogwarts.

Tóc đỏ thiếu niên hứng thú bừng bừng phấn chấn mà nói về trận thi đấu, Harry nói hôm nay mấy Truy thủ biểu hiện xuất sắc, ai lại phạm quy, chiêu thức nào làm lỗi, Tấn thủ nào mạnh mẽ, mà bên cạnh Hermione đối với Ron biểu tình cùng động tác khoa trương trợn trắng mắt.

Tới gần mùa hè, ve sầu ẩn trong lùm cây kêu hết đợt này đến đợt khác, bởi vì chiến tranh nên thời gian nghỉ hè bị chậm lại hơn một tháng, đây là lí do hiện tại đã trung tuần tháng 7 bọn học sinh còn ở trong trường đánh bóng.

"Harry, môi bồ khô quá toàn da chết kìa," bọn họ vừa đi, Hermione tùy ý nhắc tới, Harry không hề hay biết, cậu sờ sờ miệng mình, một mảnh thô ráp, còn liếm liếm, khô đến phát ngứa,

"Đừng liếm! Càng liếm càng đau, ai cho hai người bay tới bay lui như điên cũng không mang theo mặt nạ bảo hộ, trở về phải thoa dưỡng ngay, hai người, đều phải làm!"

"Chính là mình cũng không có cái thứ đó a."

Harry theo bản năng mà nghĩ lại liếm một chút, dưới ánh mắt trừng trừng của bạn tốt nhút nhát sợ sệt lùi về đầu lưỡi.

"Uống nhiều nước cũng sẽ tốt mà."

Ron xen mồm nói,

"Đừng nói nữa, anh dùng của em đi." Hermione vung tóc, ôm sách quay đầu tiếp tục đi nhanh về phía trước.

"Tôi mới không cần dùng! Cái nam nhân nào sẽ dùng son dâu tây chocolate chứ!" Ron kêu lên.

"Ồ? Cho nên anh hiện tại là ghét bỏ hương vị son môi của em sao?" Hermione đứng lại xoay người trừng mắt hắn, Ron lông mày xoắn vào nhau, lộ ra biểu tình xui xẻo,

"Không có! Tôi chỉ là nói nam nhân không cần son môi!"

"Hiện tại dùng son dưỡng cũng phải phân giới tính sao?!" Hermione cất cao âm điệu, nhìn bạn trai mình, rất có khí thế biện luận một trăm câu.

Không phải......

Harry cười ha hả mà nhìn hai người, tay không tự giác mà vuốt môi đỏ lên một vòng, tiến lên ngăn bọn họ:

"Được rồi mà, mình uống nước là được, chúng ta chậm một chút liền hết cơm chiều đó."

Tiểu tình lữ tiếp tục đẩy đẩy nhốn nháo mà đi phía trước, Harry bị bọn họ kẹp ở bên trong dở khóc dở cười, ngẫu nhiên còn giúp Hermione sặc Ron vài câu, khi Ron nói son môi của Hermione ăn lên giống Kẹo cứt mũi, Hermione giơ lên sách vở uy hiếp dường như muốn đánh Ron, cậu ta sợ tới mức cất bước liền chạy.

Nơi xa không trung bị nhuộm thành một mảnh màu đỏ nhàn nhạt thanh thoát, dương quang ánh vàng chiếu nghiêng trên người đôi tình lữ, bọn họ truy đuổi đùa giỡn, vui cười, cùng với không khí của buổi chạng vạng khiến Harry đột nhiên cảm thấy có chút cô đơn lạc lõng.

Ba người chậm rì rì đi vào nhà ăn, đại sảnh đường rộng lớn đã thắp nến, trên đỉnh đầu là một mảnh ráng chiều mộng ảo.

Bốn cái bàn rải rác học sinh ngồi ăn cơm, một ít người song song ngồi ở bàn trống nói chuyện phiếm đàm tiếu, dao nĩa va chạm cùng âm thanh nhỏ giọng nói chuyện tạo nên bầu không khí yên tĩnh hài hoà, khiến tâm tình người ta sung sướng.

Harry đi vào chỗ bọn họ thường ngồi phát hiện trước mặt có một mảnh giấy, được kẹp giữa đĩa pudding xoài và chén cháo bí đỏ, bên cạnh Ron đang nói chuyện với George.

Harry rút tờ giấy mở ra, giấy dày màu ngà cột lấy một cây son môi màu trắng bạc tinh xảo, bên trên dùng dùng bút máy viết một còng chữ xanh màu phỉ thuý: TO HARRY ONLY.

Harry đồng tử phóng đại, gắt gao nhìn chằm chằm mấy chữ này, từng nét bút đều hoàn toàn giống lá thư kia, cách viết đầu bút lông dùng sức, như muốn ấn xuyên phá mặt giấy, màu xanh lục đậm tươi mát giống màu Rừng cấm của Hogwarts.

Cậu gắt gao nắm chặt mảnh giấy, ánh mắt không tự giác liếc về phía sau.

Bàn dài Slytherin hiện không một bóng người.

Harry che giấu thất vọng, bất động thanh sắc đem tấm giấy cất vào túi trường bào, ăn một ngụm pudding, cười nói gia nhập đối thoại xung quanh.

(Truyện đăng tải chính chủ duy nhất tại wattpad Mieomieo91)

Harry ngồi cạnh cửa sổ nhìn cây son trong tay, thân màu trắng bạc bên trên có khắc chữ Madam Primpernelles For Men hoa lệ lóng lánh màu vàng, Harry đem nó xoay vòng, mặt trái viết Lemon&Mint, cậu dùng hai ngón tay giơ son môi lên quan sát, thiếu niên nheo lại mắt, giống như lần đầu tiên nhìn thấy vật thể kì lạ này.

Cậu thong thả xoay tròn cây son, 360 độ thấy rõ mỗi một tấc, như suy tư gì mà nhìn chằm chằm nó, tâm tình kì lạ háo hức tựa như cậu bé nhỏ lần đầu tiên có được mô hình máy bay, thiếu nữ thu được phong thư tình đầu tiên, hay lúc thanh niên thấy nữ nhân của mình mặc váy cưới chậm rãi đi tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!