Harry Potter cùng Draco Malfoy nổi lên xung đột, cái tên yếu đuối mà kiêu ngạo kia, vốn sự ương ngạnh đã thu liễm rất nhiều, nhưng cũng che giấu không được cái tính quái đản.
Bọn họ bởi vì nói mấy câu mà giữa lối đi hai kí túc Gryffindor cùng Ravenclaw lao vào quần ẩu, áp lực nóng đầu làm hai cái tuổi trẻ nam hài đánh mất lý trí, chỉ nghĩ sao phát tiết hết tích tụ cảm xúc, một quyền lại một quyền mà dùng phương thức cục súc của Muggle giải quyết vấn đề.
Học sinh tự động chia thành hai đội, một hướng đối thủ buông lời hung ác, một lại không ngừng ở giữa trận quyết đấu giữa chúa cứu thế cùng đại thiếu gia vung tay hò hét.
"Harry! Cho con chuột cống đó biết tay đi! Đúng rồi! Ách! Này một đấm thật đúng là tàn nhẫn......! Đau ——"
"Draco! Đem tên Đầu sẹo hảo hảo giáo huấn một lần! Làm tên nhóc tự cao tự đại đó biết ai mẹ nó mới là lão đại! Ai da ——"
Harry mắt kính bay ra ngoài, rơi vào tay một học sinh năm nhất, nam hài kia kích động ôm lấy mắt kính, mà đối diện Draco đang lạnh mặt nhìn Harry, nghiến răng nghiến lợi mà trốn tránh cậu liên tiếp đánh úp lại nắm tay, tóc hắn rối tung, quần áo cũng bị túm phá.
"Ron! Mau đi lên kéo ra bọn họ a! Các ngươi mấy người này!" Hermoine điên cuồng chụp lấy tay Ron, nhưng cậu chàng tóc đỏ vẫn cứ đứng ngốc tại chỗ đối với Harry mỗi một đấm lại reo hò, tựa như đang xem võ sĩ đấu vật, trận đánh này cũng khiến bọn học sinh được phát tiết sau nhiều ngày sống dưới áp lực căng thẳng.
"Chờ McGonagall giáo sư tới liền không ——"
Đột nhiên, một trận áp lực cực lớn từ giữa đám người bộc phát, đem học sinh vây xem tản mát toán loạn, tiếng hoan hô chửi bậy reo hò hết thảy hóa thành từng tiếng thét chói tai, hai nam sinh đang vặn đánh thành một cục cũng bị cỗ lực lượng này kéo ra, một người bay đến trên bàn trượt dài cả mét, đem chén rượu mâm đồ ăn đều quét rơi trên mặt đất, một người thì ngã xuống đất lăn vài vòng, đầu óc choáng váng mà bò dậy.
McGonagall giáo sư từ giữa đám người đang im lặng như ve sầu mùa đông chậm rãi đi ra, lão phụ nhân thu lại ánh mắt vốn ôn nhu, bây giờ nghiêm khắc mà nhìn chằm chằm hai người, bà thật lâu không nói chỉ đứng ở tại chỗ, cả cái mũ trên đầu cũng toát ra sự tức giận lặng lẽ, các học sinh vừa mới kêu gào đều không tự giác mà cúi thấp đầu.
"Mr. Potter, Mr. Malfoy, các ngươi vừa mới làm những chuyện như vậy, nghiêm trọng trái với quy định trường học, mời các ngươi tới văn phòng ta một chuyến, ngay lập tức!"
Bọn họ mặt xám mày tro trừng mắt nhìn đối phương, không nói một lời đi theo sau giáo sư.
"Ngươi cứ ngồi ở kia cái gì cũng không làm?" Harry đem giẻ lau vớt ra dùng sức mà đập bắn tung toé một hàng nước bẩn, mồ hôi từ chóp mũi nhỏ xuống, mà nhàn nhã mà ngồi trên cửa sổ Malfoy đang nghịch ngợm cà vạt trong tay, hắn gợi lên khóe miệng liếc liếc mắt Harry, trên mặt như thường là một bộ dáng cái gì cũng không quan tâm.
Không sai, bạch kim nam hài ác liệt mà cười một chút,
"Dù sao kì cọ không xong đám cúp này chúng ta cũng chưa đi được, vừa lúc ta cũng chẳng muốn học lớp Lịch sử pháp thuật."
Tiếp theo không thể dự đoán, một khối giẻ lau rách nát không rõ màu sắc trực tiếp đập tới mặt, Draco trong khoảnh khắc thay đổi sắc mặt.
Hắn một cước đem giẻ lau ném mạnh xuống đất, từ cửa sổ nhảy xuống gắt gao mà nhìn chằm chằm Harry, đầu sỏ gây tội chỉ là bình đạm mà đẩy đẩy mắt kính, khuôn mặt nho nhỏ vạn năm không dậy nổi gợn sóng giờ lại ẩn ẩn lộ ra khiêu khích.
"Còn muốn đánh một trận sao Malfoy?!"
Được a!
Malfoy đột nhiên đi một bước lên phía trước, đá thùng nước ngã lăn, nước bẩn từ thùng ào ạt đổ, trôi qua dưới chân cả hai.
Xấu hổ cùng trầm mặc trong không khí lan tràn, khẩu khí cùng đối đầu giữa hai người dần dần hòa tan trong phòng trưng bày yên tĩnh.
Harry hạ bả vai nhấp nhấp miệng, giống đang nhẫn nại cái gì, cậu không có lại hùng hổ doạ người, chỉ là đem thùng sắt nhặt lên ném tới ngực Draco,
"Lại đi tới đạp xô nước một phen, ngươi không muốn đi ra ngoài, nhưng ta là có! Ở cùng ngươi bị nhốt ở đây thật là khó chịu."
"Nói như ta không như vậy." Draco phi thường không tình nguyện mà xách thùng sắt cách xa người, bạch kim nam hài nhìn lướt qua Harry, đối phương uy hiếp tựa tường khoanh tay nâng cằm một bộ dáng sắp phát hoả, Draco giật giật khoé miệng, lẩm nhẩm lầm nhầm mà xoay người đi múc nước.
Harry ngồi xổm xuống nhặt giẻ lau, ánh mắt nhìn chằm chằm nước bẩn, đen thùi lùi như than, lại loang lổ vôi trắng.
Phòng trưng bày yên ắng uy nghiêm, bày cúp từ Thế kỷ 19 tới nay, phần lớn đặt ở giá cẩm thạch màu trắng, cõng đầy bụi đất.
Harry nhìn chung quanh to như vậy, tràn đầy cúp vàng bạc đồng thiết pha lê hình thù kỳ quái thiên hình vạn trạng đặt ở trên tường, trên giá, trên mặt đất, giống như đám cự quái khổng lồ.
Uy áp của Voldemort không báo trước đột nhiên ập đến, lại một lần như dời non lấp biển đè ở trên lưng, làm Harry nhịn không được dồn dập mà hô hấp vài cái, đầu váng mắt hoa, đầu óc quay cuồng.
Cậu miễn cưỡng mà đứng lên ổn định thân mình, màu sắc rực rỡ ảo ảnh ở trước mắt trôi nổi không chừng, giống cưỡi ngựa xem hoa vậy.
Cậu thấy rất nhiều sự việc, thấy Dumbledore rơi xuống đài thiên văn, thấy Hermione cùng Ron ngồi ở bếp lò đầu sát đầu than nhẹ thủ thì, thấy Hội phượng hoàng nhìn nhau không nói gì, lác đác vài người sót lại ở nhà cũ Black, thấy Nai bạc bên hồ nhẹ nhàng mà đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!