Chương 28: (Vô Đề)

Dạo gần đây, trong nhà kính của biệt thự ngoại ô có mấy chậu mẫu đơn quý đã nở. Hoa to bằng nắm tay, từng lớp cánh mịn màng như ngọc, màu sắc tuyệt đẹp. Đây là thời điểm cần chăm sóc kỹ càng nhất, Đỗ Yến Lễ đang xịt thuốc trừ sâu pha riêng cho chúng.

Hôm nay không phải cuối tuần, cũng không phải giờ ăn tối nhưng anh vẫn đến đây, nghe có vẻ đột ngột nhưng thật ra đó là một thói quen khác đã kéo dài bao năm nay của Đỗ Yến Lễ.

Mỗi năm một lần, Đỗ Yến Lễ sẽ rút ra một tháng để nghỉ phép. Trong thời gian ấy, anh sẽ bật chế độ chuyển hướng cuộc gọi, hộp thư trả lời tự động, hoàn toàn buông bỏ công việc ở tập đoàn Đỗ thị cũng như chức vị tổng giám đốc của mình.

Sau đó anh sẽ đi đến một địa điểm khác, chọn một thứ thú vị để học, còn có thể tận hưởng một cuộc sống hoàn toàn mới.

Đây là một kỳ nghỉ trọn vẹn.

Trước đây ông nội anh cũng đồng ý chuyện này.

Đỗ Yến Lễ vừa pha nước thuốc vừa trò chuyện với ông cụ:

"Ông nội, con đã mua vé máy bay du lịch chiều nay, vẫn đi một tháng như cũ rồi lại về."

Ông Đỗ:

"Xử lý hết việc trên công ty rồi?"

Đỗ Yến Lễ: Dạ.

Ông Đỗ hỏi một câu ngoài dự liệu:

"Thằng bé nhà họ Đan vẫn ổn chứ? Nghe nói tình hình gần đây của nó không tệ lắm, ta hy vọng có thể tiếp tục duy trì."

Cũng xong rồi ạ.

Anh hơi dừng lại, bình thản đáp,

"Còn chuyện sau này, là tùy cậu ấy quyết định."

Sau khi trả lời, Đỗ Yến Lễ lại hỏi:

"Ông nội có muốn con đem gì về không?"

Trong hai tuần vừa qua, công sức Đỗ Yến Lễ bỏ ra để rút ngắn khoảng cách giữa hai ông cháu cũng có hiệu quả. Ông Đỗ liếc nhìn Đỗ Yến Lễ, không từ chối mà chỉ bảo:

"Đem vài tấm hình của con về đi."

Đỗ Yến Lễ nở nụ cười:

"Con biết rồi. Ông nhớ giữ gìn sức khỏe."

Ông cụ Ừ một tiếng, hai phút sau lại căn dặn: Nhớ chú ý an toàn.

Buổi sáng trôi qua trong nháy mắt, chiều hôm đó, Đỗ Yến Lễ thẳng tiến ra sân bay.

Máy bay lướt qua mặt đất, núi đồi và biên giới, đến một hòn đảo nhỏ nằm giữa biển khơi. Khi nó từ từ hạ cánh xuống đảo, Đỗ Yến Lễ ngồi trên cao, thu hết khung cảnh ấy vào mắt.

Biển rộng vô ngần, chẳng khác gì một tấm thảm màu xanh trải dài. Đảo nhỏ phủ kín cây xanh, hệt như một viên tourmaline (1) đang lơ lửng giữa lòng đại dương, cao quý và tao nhã.

Lúc Đỗ Yến Lễ bước xuống máy bay, nhiệt độ dễ chịu và không khí trong lành ùa tới, ánh mặt trời rực rỡ từ trên cao chiếu rọi, chỉ cần đứng ở đây cũng thấy tâm trạng thoải mái hẳn.

Đỗ Yến Lễ kéo hành lý gọn nhẹ đến khách sạn.

Vị trí khách sạn rất đẹp, cách bãi biển đúng một trăm mét, phục vụ tận tâm. Khách sạn có khu villa nằm đối diện biển, vẫn có vườn hoa và bể bơi riêng tiêu chuẩn, thỏa mãn yêu cầu đơn giản về chỗ ở của Đỗ Yến Lễ.

Sau khi làm thủ tục nhận phòng và từ chối sự nhiệt tình thái quá của nhân viên phục vụ, anh gọi cho huấn luyện viên của mình để thảo luận về khóa học sắp tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!