Chương 22: (Vô Đề)

Người như Đỗ Yến Lễ, sẽ không bao giờ để kẻ khác có cơ hội lặp lại điều gì lần thứ hai. Anh vẫn làm việc và sinh hoạt như bình thường, không bỏ công chú ý Đan Dẫn Sanh nữa.

Một khi Đỗ Yến Lễ không còn quan tâm ai kia, người nọ đương nhiên không thể tiến vào thế giới của anh. Bởi vậy dù hai người vẫn ở chung một nhà, bọn họ cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với nhau.

Không trò chuyện được thì mấy việc thân mật hơn so với trò chuyện ắt sẽ không xảy ra.

Nói thật, đây mà là hợp đồng (dạy) bao dưỡng hả, rõ ràng là hợp đồng thuê nhà chung, còn là tình huống bạn trọ lạnh lùng với nhau.

Trong phòng khách biệt thự, Đan Dẫn Sanh ngồi trên ghế salon âm thầm rủa xả.

Đồng hồ tứ trụ (1) to lớn đặt dựa vào tường chỉ 8 giờ rưỡi tối, nhóm giúp việc đã đi về từ nửa tiếng trước. Ngoại trừ Đan Dẫn Sanh, cả căn nhà rộng lớn chỉ còn vị chủ nhân đang ở phòng đọc sách, Đan Dẫn Sanh cũng không muốn lên lầu tìm anh.

Quan hệ của cả hai tạm thời rơi vào bế tắc.

Muốn tiến thêm một bước, cần phải có thời cơ để đột phá.

Đan Dẫn Sanh trầm ngâm hồi lâu, trong đầu dần dần hình thành một ý tưởng thú vị. Hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho Hứa Á:

"Tháng này có muốn lãnh thêm tiền thưởng lần ba không? Tìm cho tôi lịch trình hai tuần tiếp theo của Đỗ Yến Lễ…"

Thời điểm vừa kết thúc năm cũ là lúc công ty bận rộn nhất.

Tết Nguyên đán vừa qua không lâu, Đỗ Yến Lễ lại đầu tắt mặt tối. Nhiệm vụ sắp tới là đi Paris công tác, anh có một cuộc đàm phán thương mại quan trọng phải tham gia ở đó, coi như là hạng mục quan trọng nhất trong quý đầu tiên năm nay của Đỗ thị.

Đỗ Yến Lễ đã chuẩn bị rất kỹ càng, cho dù buổi đàm phán diễn ra vô cùng kịch liệt, nhưng toàn bộ quá trình đều phát triển như anh dự liệu, kết quả cuối cùng đương nhiên cũng phù hợp kế hoạch của anh.

7 tiếng sau, Đỗ Yến Lễ dẫn đoàn đội ra khỏi cao ốc, thở phào nhẹ nhõm. Anh hỏi cô thư ký:

"Cô đặt vé máy bay về nước tối nay hay sáng sớm ngày mai?"

Thư ký vội vã trả lời:

"Tôi đã đặt vé buổi sáng rồi, giám đốc muốn đổi thành tối nay à? Nhưng mà…"

Đỗ Yến Lễ: Nhưng cái gì?

Cô thư ký lấy ra một tấm thiệp mời:

"Trong lúc giám đốc đang họp thì Đan tiên sinh cho người gửi bức thiệp này, mời ngài đến dự…" Cô nàng khẽ hắng giọng,

"Show thời trang cá nhân mang tên"Yến Lễ

", một tiếng nữa sẽ mở màn. Đã có xe đang chờ ngài…"

Đỗ Yến Lễ: …

Đỗ Yến Lễ đưa tay cầm bức thiệp mời đó. Bức thiệp trắng in hai chữ Yến Lễ màu vàng kim nổi bật, anh lật ra phía sau, phát hiện thiệp in hoa văn chìm hình một vị vua, vị vua cầm trong tay một bông hoa hồng đỏ, mùi thơm ngào ngạt đang tỏa ra từ đó.

Đế vương cầm hoa hồng.

Đan Dẫn Sanh còn nhớ mình từng nói chỉ đeo đồng hồ thuộc serie Đế vương sao?

Đỗ Yến Lễ nhìn tấm thiệp rồi quay sang cô thư ký:

"Phiền cô nói tôi nghe tại sao Đan Dẫn Sanh có thể tự do ra vào văn phòng của tôi khi chưa được tôi cho phép, còn biết lịch trình cụ thể của tôi nữa?"

Thư ký: Chuyện… chuyện này…

Đỗ Yến Lễ:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!