Chương 643: (Vô Đề)

Người đàn ông áp trán vào trán cô, cánh mũi Phó Nhiễm ngửi thấy được mùi vị nước hoa hồng tràn ngập căn phòng. Đến bây giờ trái tim cô vẫn đập thình thịch.

Người đàn ông đưa tay vỗ một cái vào m.ô.n. g cô.

"Cái tên Lý Lận Thần đó tại sao còn quấn lấy em?"

"Hắn chính là sợ tâm tình em không tốt, tới để an ủi em."

Người đàn ông lên tiếng hừ lạnh ở bên tai cô.

"Mặt người dạ thú, anh xem hắn tám phần quỷ."

Phó Nhiễm muốn kéo cánh tay của người đàn ông ra để đi vào trong phòng, thế nhưng anh lại dùng sức kéo cô trở lại, phía sau lưng cô áp chặt vào vách tường, chân cũng không khỏi nhón lên nhìn về phía anh.

Anh hôn môi cô, lặp đi lặp lại, ý muốn xâm nhập, rồi lại lặng lẽ lui khỏi, tóm lại làm cho đầu óc Phó Nhiễm như một cây đuốc bị đốt ch

Cô có chút ảo não, cũng muốn hôn trả, anh lại tránh ra, chứa ý cười, chỉ hôn trên trán cô.

"Lý Lận Thần này, lúc trước muốn cùng em kết hôn không phải đã nói là không có tình cảm sao? Bây giờ lại tìm tới cửa, còn giả dạng làm một tên si tình, anh nhìn không được nhất là bộ dáng này."

"Vậy anh muốn nhìn hình dáng gì?"

Phó Nhiễm ngẩng đầu lên cười anh.

Người đàn ông đưa tay kéo cổ áo của cô lại, cúc áo sơ mi bởi vì động tác này của anh mà tuột ra, anh chống một tay vào vách tường, đem Phó Nhiễm vây vào trong ngực, đầu ngón tay theo khe hở cúc áo bị tuột chui vào, còn có thể chạm đến viền áo n.g.ự. c bên trong.

"Anh muốn thấy dáng vẻ cởi hết quần áo của em."

Thiếu chút nữa cô đem hai chữ vô sỉ vứt xuống trên mặt anh.

Người đàn ông thấy thần sắc này của cô, nhăn hai đầu lông mày, đưa tay vỗ bả vai Phó Nhiễm.

"Khắp người toàn mùi thơm tầm thường, mau đi tắm, đợi lát nữa làm cho trên người anh đều là mùi này."

Phó Nhiễm giơ cánh tay lên, đúng là mùi hoa hồng lúc nãy đặt ở bên trong ghế lái, bây giờ trên người đều dính mùi này.

Cô muốn đi, bàn tay của người đàn ông còn ngăn ở trước n.g.ự. c cô. Phó Nhiễm đẩy đẩy cũng không thấy anh có ý tránh ra, lời nói đến khóe miệng, đột nhiên cơ thể thấy không trọng lượng, hai tay Phó Nhiễm ôm chặt lấy cổ của người đàn ông theo bản năng.

Bên trong phòng tắm khoảng chừng hai mươi thước vuông, lúc này trên tấm gương trên tường đã phản chiếu bóng dáng mơ hồ, nước đọng chảy xuống thành từng dòng uốn lượn, hơi nước như đám sương tụ tại nơi trần nhà, tiếng nước chảy bên trong mập mờ mà mạnh mẽ, kèm theo, cuối cùng có chút khó nghe, rồi lại có âm thanh khác thường.

Nước bên trong bồn tắm cuối cùng cũng tràn đầy, trôi thành từng dòng chảy trên nền gạch men trắng noãn.

Từng đợt thở dốc lần lượt thay đổi, cùng sóng nước chảy cuồn cuộn, một đôi tay mảnh mai khó khăn vịn vào vách tường, tiếp theo, cả người lại bị áp vào đó. Trước n.g.ự. c cảm thấy lạnh, bả vai cô co lên, hai tay người đàn ông đặt lên vai cô, ra sức siết chặt.

Sau một hồi lâu, sau giây phút bùng phát như dung nham núi lửa, lại đột nhiên khôi phục lại vẻ yên lặng.

Phó Nhiễm tắm rửa xong, đưa tay kéo áo choàng tắm treo trên giá áo, người đàn ông cầm một chiếc khăn tắm, cuốn một vòng dưới n.g.ự. c quanh người cô, rồi thắt lại ở dưới nách.

"Mặc như thế kia làm gì?"

Phó Nhiễm nhìn, đem khăn tắm kéo lên, hai chân trắng nõn còn lộ ra bên ngoài. Anh lấy khăn quấn nửa người dưới lại như mọi lần, rồi kéo tay của cô đi ra ngoài.

Bên trong gian phòng đã có một xe đồ ăn, anh sấy khô tóc cho Phó Nhiễm xong, ôm lấy cô đi tới phía trước cửa sổ.

Bàn tay vung lên, mặc dù sắc trời vẫn ảm đạm như cũ, nhưng có một chút ánh nắng chiều kéo dài ở cuối chân trời, anh vùi mặt vào cổ cô, hít sâu một hơi sau đó cảm thấy cả người thoải mái vô cùng.

"Bây giờ, toàn là mùi vị của anh."

Phó Nhiễm lui người về phía sau, hai má kề nhau cùng anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!