Sau khi ói xong, Nghi Đình xả nước toilet cho sạch sẽ sau đó vội vàng rửa mặt, chải lại mái tóc sau đó mệt mỏi đi ra. Không hiểu sao hôm nay người cô lại thấy khó chịu lạ lùng đến vậy.
Khi ra đến bên ngoài Tú Anh đã rời đi.
Mọi người ở đây kể lại đầu đuôi câu chuyện cho cô nghe, khiến cho Nghi Đình không thể không nhịn được cười bởi vì không nghĩ mọi người lại suy nghĩ ra được chuyện Tú Anh bị thối chân nên cô chịu không được mới đi ói.
Sau lần này chắc chắn Tú Anh không để cô yên được đâu.
Gạt mọi chuyện phiền phức sang một bên, Nghi Đình lại tiếp tục công việc buổi chiều của mình. Thế nhưng không hiểu sao hôm nay cả người cô lại cảm thấy thật sự không khỏe, đầu óc cứ ong ong xoay vòng, cũng may là vừa tư vấn cho hai vị khách đến thử giày, họ ưng thuận chốt đơn xong vừa rời đi là cô ngã xuống ngất đi luôn.
Sau khi được mọi người ở cửa hàng đưa Nghi Đình vào viện. Sau khi cô tỉnh dậy, điều đầu tiên khiến cô không khỏi bàng hoàng đó là nhận được thông báo của bác sĩ rằng cô đã có thai được 7w, thai phát triển rất tốt và đã có tim thai.
Nghi Đình bần thần tay cô đưa xuống chạm lấy bụng mình. Tại sao cô lại mang thai vào thời điểm này? Thật sự là cô chưa thể chấp nhận được dù rằng con đến với cô là điều thiêng liêng nhất.
Đêm đó, cô và Gia Minh quấn lấy nhau, cô trao anh lần đầu của mình, anh trao cô tình yêu sâu nặng, anh hứa sẽ yêu cô đến suốt cuộc đời và sẽ cho cô một gia đình hạnh phúc. Thế nhưng lời hứa anh vừa trao cho cô, cuối cùng lại không thực hiện được.
Giờ đây Gia Minh rời đi, cô chưa hết đau lòng, chưa đủ thời gian để lấp đầy khoảng trống anh để lại thì cô lại phát hiện mình mang thai.
Cô thật sự là rất hoang mang và không biết mình phải đối diện với kết quả này như thế nào đây nữa…
Cũng may khi nhận được thông báo từ bác sĩ thì mọi người cũng đã rời đi. Đỡ phải rắc rối khi Nghi Đình phải trả lời câu hỏi của họ. Cô nằm im, đợi chai dịch được chị y tá truyền xong thì bác sĩ cũng cho cô xuất viện và nhận đem về một đống thuốc bổ kèm theo.
Thay ra bộ đồ bệnh viện, cũng may mọi người cẩn thận đem theo cả túi xách và điện thoại của cô vào bệnh luôn cho cô, có được ít tiền mặt trong người nên Nghi Đình tự mình có thể ra quầy thanh toán tiền viện phí.
Bên cửa hàng mọi người có gọi hỏi cô tình hình và hỏi bao giờ cô được xuất viện, có cần phải thông báo cho gia đình cô biết hay không. Nghe xong Nghi Đình chỉ nói mình bị suy nhược và đã khỏe, cô cảm ơn mọi người đã hỏi thăm và không cần phiền mọi người thông báo vì cô tự bắt taxi về được…
Tắt điện thoại.
Vừa cất vào túi xách định quay ra bắt taxi thì đúng lúc này Tú Anh lại xuất hiện bất ngờ trước mặt cô.
Nghi Đình cảm giác có điều bất an. Và đúng là như vậy khi mà trước mặt cô Tú Anh đang đứng khoanh tay trước ngực, vẻ mặt đắc ý cất giọng nói
-Thông tin người yêu của Lữ thiếu gia có thai.
Chắc là hót lắm nhỉ?
Nghi Đình giật thót người, không hiểu sao Tú Anh lại biết được thông tin này của cô nên vội hỏi
-Sao mày lại biết chuyện này?
Tú Anh nở một nụ cười nửa miệng. Đúng là lúc sáng cô rất tức giận chuyện Nghi Đình dám cố tình hạ nhục cô ta. Thế nhưng sau khi rời khỏi cửa hàng cô ta lại có suy nghĩ khác.
Thế nên đã quay trở lại đưa cho một nữ nhân viên ở đó một số tiền với điều kiện khi thấy Nghi Đình có dấu hiệu gì bất ngờ phải thông báo cho cô ta. Cô nhân viên ở đó cầm tiền và gật đầu. Nên khi Nghi Đình được đưa vào viện thì Tú Anh đã vội vàng chạy tới.
Quả đúng là không bỏ công sức và tiền bạc cô ta đã thu thập được tin tức có giá trị triệu đô cơ mà.
-Không cần biết là tại sao tao biết chuyện này. Mày chỉ cần biết là…
Vừa nói Tú Anh vừa khom sát mặt cô ta vào mặt Nghi Đình rồi nói ra một câu đầy đắc ý
-Sau khi nghe cái tin này, Mẹ của Lữ thiếu gia chắc chắn sẽ không tha cho mày?
-Mày…?
-Cái mà tao muốn đó là mượn tay họ loại bỏ mày đó. Con khó ưa…Ha ha ha
Tú Anh cười lớn rồi nhanh chóng hào hứng rời đi. Còn Nghi Đình lúc này cô không khỏi lo sợ. Nếu như…nếu như mẹ Gia Minh biết được chuyện này chắc chắn bà ta sẽ không tha cho cô và con cô.
Trở về nhà với tâm trạng đầy bất an.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!