Dịch giả: Tà Dương
Đây là hai người đầu tiên mà A Phi giết trong trò chơi, cho nên A Phi có ấn tượng sâu sắc đối với bọn họ. Đông Thành và Tây Tựu là hai người có ý nghĩa tượng trưng quan trọng trong lịch sử trò chơi của A Phi, biểu thị cho việc từ đó A Phi bắt đầu bước chân vào giang hồ hiểm ác, đồng thời cũng biểu thị cho kiếp sống giang hồ muôn màu muôn vẻ của hắn.
Đám người Hoa Sơn bắt đầu trở lên rối loạn, rõ ràng cái tên Số Khổ A Phi này cũng có một chút danh tiếng ở trong phái Hoa Sơn. Chiến tích lớn nhất của hắn là bắt cóc đệ nhất mỹ nhân Hoa Sơn Hồ Ly Chưa Thành Tinh, đương nhiên vì việc đó nên đã kết thành đại thù với họ.
Da mặt A Phi đã được tôi luyện có chút dầy, hắn không hẹp hòi bằng hai người kia, hắn cười nói:
- Không nghĩ đến là có thể gặp được các ngươi ở đây, dạo này có tốt không!
Đông Thành và Tây Tựu đều sửng sốt, Đông Thành thì phản ứng nhanh hơn một chút, hắn bình tĩnh nói:
- Tốt, gần đây rất tốt. Nếu có thể giết ngươi một lần, như vậy càng tốt hơn...
- Làm sao ngươi lại nói chuyện với cái giọng này?
A Phi cảm thấy kỳ kỳ. Giọng Đông Thành trước kia không giống thế này, chẳng lẽ là dịch dung?
Đông Thanh tức giận, khôi phục giọng nói bình thường:
- Chúng ta không phải địch nhân hay sao? Nói chuyện với ngươi đương nhiên là phải dùng giọng này rồi!
Tất cả mọi người không nói gì, trong lúc nhất thời không khí có chút khó xử. Ngay lúc này, trong đám người Hoa Sơn lại có một giọng nói:
- Số Khổ A Phi, ngươi đem Hồ Ly đi đâu rồi?
A Phi nhìn người nói chuyện, lại là một nam tử có bộ mặt ưu thương ( buồn bã). Hắn cảm thấy người này rất quen, nhưng không nhớ ra được, đành nhỏ giọng hỏi một câu:
- Ngươi biết ta?
Vẻ mặt người nọ dường như có chút phát điên, nhưng mà cái tính ưu thương vốn có làm cho hắn không tức giận, mà kim nén xuống nói:
- Ta chính là Ưu Thương Phong.
A Phi tỉnh ngộ, Ưu Thương Phong, đây không phải là người bỏ rơi Bách Lý Băng sau đó lấy lòng Hồ Ly hay sao? Tiếp đó lại bị mình dùng một thương đâm chết ở Thải Dược cốc, lúc đó còn một tên bang chủ nữa.
Chẳng qua A Phi cũng biết, lúc đó là hắn gặp may, võ công hai người kia không yếu, còn mình khi đó chỉ thủ chứ không công, hai người kia thì sốt ruột, cho lên tạo ra sơ hở bị mình lợi dụng. Nếu như để một đấu một, thì mình không nhất định sẽ là đối thủ của Ưu Thương Phong.
Nếu đã là người quen, thì A Phi liền cười nói:
- Ưu Thương Phong, cái tên này thật đẹp! Vừa nhìn là thấy ưu thương, ai nha, ngay cả ta cũng có chút ghen tỵ
Đám người phát ra một trận cười nhỏ, Ưu Thương Phong nổi giận nói:
- Đừng có mà ba hoa đánh lạc đề, Hồ Ly ở đâu? Ta luôn đi tìm nàng mà không thấy, nhắn tin cho nàng, nàng cũng không thèm để ý, còn cho ta vào danh sách đen.
A Phi nhìn qua Bách Lý Băng, thấy Bách Lý Bang đang vô cùng tức giận. Đây là tất nhiên, bạn trai cũ ở trước mặt mình mà chẳng nhắc đến mình, luôn luôn nói đến người mới kia, cho dù là ai thì cũng không vui vẻ.
Hơn nữa từ đầu đến giờ tên Ưu Thương Phong này chẳng thèm liếc Bách Lý Băng lấy một cái, hiển nhiên là chẳng thèm ngó tới nàng. Cho dù Bách Lý Băng và Hồ Ly đã trở thành bạn bè, nhưng nó không làm ảnh hưởng đến sự tức giận của nàng đối với nam nhân này.
Nhân tiện cùng phẫn nộ còn có Phong Y Linh, nhìn bộ dáng của nàng, nếu một lúc sau mà đánh nhau, Phong Y Linh sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho Ưu Thương Phong này.
A Phi hơi suy nghĩ, nói:
- Tuy rằng Hồ Ly chưa từng nhắc đến ngươi, nhưng nói cho ngươi biết cũng chẳng sao.
- Thật sao?
Ưu Thương Phong mừng rỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!