Dịch giả: Tà Dương
- Cái gì?
A Phi hỏi một câu đầy nghi ngờ.
- Vẫn thiết là thứ rất cứng rắn, không thể rèn thành binh khí. Ít nhất là ta không làm được.
Lão thợ rèn nói. Một lúc sau, hắn lắc lắc đầu rồi quay trở lại, tiếp tục cầm lấy miếng sắt cho vào lò nung.
A Phi đứng sững sờ ở trong này, chỉ vào khối vẫn thiết nói:
- Đây không phải là một khối tài liệu trân quý sao?
Lão thợ rèn quát lên một tiếng:
- Ngươi đã biết đây là tài liệu trân quý, thì nên tìm một cao nhân tới mà rèn binh khí. Ta chỉ là một người thợ rèn bình thường, không có năng lực cũng không có hứng thú làm món đồ này.
A Phi ngẩn người một lúc mới phục hồi lại tinh thần, túc giận nói:
- Ngươi quả thật là một người thợ rèn không có tố chất. Thợ rèn mà không muốn rèn vẫn thiết thì không phải là một người thợ rèn tốt!
Lão thợ rèn ngây người ra một lúc, mãi sau mới nói:
- Ngươi có muốn mua đồ hay không? Nếu còn tiếp tục quấy rối, ta sẽ đem ngươi đã văng khỏi đây.
A Phi vỡ mộng thu hồi vẫn thiết lại, dựng thẳng một ngón tay lên nói với lão thợ rèn:
- Ngươi là người không có tố chất, binh khí mà người rèn ra chắc chẳng ra gì. Chẳng có người nào sẽ đến nơi này mua đồ của ngươi đâu.
Ta đi!
Lão thợ rèn giận dữ, trừng mắt dựng râu nhìn A Phi đi ra ngoài, lắc đầu bất đắc dĩ, rồi lại tiếp tục với công việc của mình. Chẳng qua một lúc sau lại có người xông vào, hắn ngẩng đầu lên nhìn mà không khỏi sôi gan, quát:
- Được, tên tiểu từ này vẫn dám đến nữa, ta cho ngươi một búa...
- Hắc hắc, lão nhân gia, ta mua ba thanh trường thương.
A Phi cười ngượng ngùng, lấy bạc bỏ lên quầy.
Lão thợ rèn sửng sốt, nhìn A Phi một chút, phát hiện ra trên mặt hắn chẳng có chút gì gọi là áy náy. Lão thợ rèn tức giận nói:
- Không phải ngươi không muốn mua đồ của ta hay sao?
- Lúc trước là ta quên. Chẳng lẽ hệ thống cho ngươi cái quyền không được bán đồ?
A Phi hỏi một câu mà trên mặt hắn tràn đầy vẻ ngây thơ.
Lão thợ rèn ngậm miệng không nói lời nào, nhưng A Phi thấy mũi lão không ngừng to ra, hô hấp cũng càng ngày trở nên nặng nề.
Cũng may là hệ thông quy định không thể gây chiến, người chơi cũng không phá hư quy định mua bán mà hệ thống đặt ra, lão thợ rèn bất đắc dĩ nhận lấy bạc của A Phi, rồi tung ba thanh trường thương cho hắn.
A Phi nhận lấy ba thanh trường thương, giận dữ nói với lão thợ rèn:
- Lão nhân gia, ta biết ngài là NPC nhiệm vụ, không phải NPC chức năng, nếu không ngài cũng sẽ không nói nhiều với ta như vậy. Để có thể nhận nhiệm vụ của ngài ta đã hao hết tâm tư, ngài xem ta đã chọc tức ngài thành ra như vậy, ngài có nhiệm vụ gì có thể tặng ta không?
Lão thợ rèn:
A Phi sờ đầu bị đánh sưng như cái bao, đành phải lui ra khỏi của hàng rèn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!