Chương 19: Xuất hiện

Dịch giả: Tà Dương

Bốn người, bốn thanh kiếm, bốn đạo sát khí ngút trời.

- Chính là gia hỏa này đánh lén ta, mấy huynh đệ Hoa Sơn chúng ta cũng bị hắn giết!

- Chỉ bằng tên người mới này?

Ba người khác giật mình. Người trước mắt này hiển nhiên là mới bước chân vào giang hồ, trường thương tân thủ, trang phục tân thủ, còn có hai mắt đang run run, đều tràn ngập một chút hương vị quen thuộc nào đó. Ba người nhìn A Phi, không nhịn được nhớ tới lúc họ mới vào trò chơi.

Lúc bấy giờ họ cũng thuần khiết, ngốc nghếch hồn nhiên...

- Mọi người đừng xem thường hắn, tuy võ công hắn không ra gì, nhưng mà lại rất đê tiện vô sỉ. Hắn chính là tên tân thủ phản phái Hoa Sơn chúng ta!

Người bị giết kia nói.

- Số Khổ A Phi?

Ba người đồng thanh hô, vừa mừng vừa kinh. Bọn họ vừa mừng vừa kinh không phải là vì gặp được cố nhân, mà là nhìn thấy một đống danh vọng lớn đang di động. Vì thế hình tượng người mới đơn thuần lương thiện đã biến thành tán tài đồng tử, vô cùng to lớn.

Bốn người đồng thời nhe răng cười, lộ ra khuôn mặt cao vút. Trái tim A Phi như rơi vào hầm băng, đối mặt với bốn người này, hắn không có một chút năng lực chống cự, chỉ có thể từ từ lui lại đằng sau.

- Tiểu tử, nhận chết đi!

Bốn người kia cùng nhau lao đến. Bọn họ đều là giang hồ lão luyện, mặc dù tiểu tử trước mắt này chỉ là tân thủ, nhưng mà có thể đánh lén chết mấy người đệ tử Hoa Sơn, hiển nhiên là phải có chút bản lĩnh.

Tất nhiên bọn họ sẽ không dùng phương thức ngu xuẩn, từng người lên đánh để tạo cơ hội cho A Phi giết mình. Đối với chuyện một bên có người đông thế mạnh, nếu gọi là đơn đấu thì chính là một đám đánh với một người...

A Phi dùng trường thương để ngăn cản, vừa chạm vào kiếm của đối phương thì đã bị đánh rơi xuống đất. Nội lực cùng chiêu thức chênh lệch quá lớn, căn bản không thể nào đánh. Đại sư huynh nói chuẩn vô cùng, lực chiến đấu của hắn quá kém, trừ âm thầm đánh lén, cũng không tìm được chỗ nào thích hợp.

Đánh chính diện, hắn thậm chí không ngăn nổi một chiêu của người ta.

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì lại nhanh, Binh thư luôn dùng từ ngữ này để miêu tả. Nhưng, dù là ở trong trò chơi, thì cũng có chuyện xảy ra đúng lúc.

- Ai dám lấy mạng huynh đệ của ta?

Một thanh âm hùng hậu vang lên, thanh âm không lớn, nhưng cũng khiến cho tim người nghe đập mạnh một cái. A Phi thì không biết gì, nhưng bốn người kia thì lại hoảng sợ, người đến có tu vi không thấp a!

Đồng thời một thanh trường đao sáng như tuyết từ dưới vung lên, bốn người kia đều kêu lên một tiếng rồi chật vật thối lui.

Trong đó có một người tu vi hơi thấp, trường kiếm bị đánh văng lên, hóa thành một đường cong trên không trung, rồi rơi xuống một phòng xa xa phía dưới, sau đó có một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, cũng không biết tên xui xẻo nào ở dưới đất bị rơi trúng.

A Phi cố gắng nhìn kỹ, vừa mừng vừa kinh nói:

- Là ngươi?

Người nọ đứng yên tại chỗ, trường đao trong tay để chéo xuống đất. Lúc này chính là buổi chiều, ánh tà dương chiếu vào thân đao, nhìn giống như một cái cầu vồng lưu động, đẹo mắt vô cùng. Mà sắc mặt bốn tên đệ tử Hoa Sơn đại biến, bọn họ cùng nhau hô lên một tiếng:

- Kim Hoàn Đao!

Người đến vừa dài vừa đên, chính là người mà lần trước A Phi có duyên gặp một lần, Kim Hoàn Đao. Giờ phút này hắn đứng trên nóc nhà, cười híp mắt nhìn A Phi, sau đó lại nhìn bốn tên đệ tử Hoa Sơn kia, nhẹ nhàng nói:

- Có muốn đánh hay không?

Bốn người kia không dám động thủ, trong đó có một người nói:

- Đây là chuyện của phái Hoa Sơn với Ma Sơn...

Nói đến đây, hắn hận chỉ không thể tát cái miệng mình một cái, Kim Hoàn Đao này không phải là người phái Ma Sơn sao? Nói thế khác nào mình tự tìm phiền phức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!