Chương 10: Nhiệm vụ môn phái

Dịch giả: Tà Dương

"Đại sư huynh phái Ma Sơn?", A Phi nhảy bắn lên. Phong Y Linh này lai lịch không nhỏ nha,, mở miệng là đại sư huynh, lẽ nào phúc duyên của mình trong trò chơi lại tốt vậy, gặp được toàn là cao nhân?

Phong Y Linh một bên chạy một bên cười nói:

"Không phải phái Ma Sơn, mà đại sư huynh của Trường Thương Môn chúng ta. Ma Sơn Môn khác các môn phái khác, là ở dưới nó có tám môn phái, như Trường Thương Môn, Ngũ Hổ Môn, mỗi một môn đều có một đại sư huynh, đại sư huynh Trường Thương Môn là ca ca của ta, hắn gọi Tứ Nhĩ Nhất Thương."

A Phi à một tiếng, bây giờ mới hiểu.

Những việc mà trò chơi đặt ra không phải một người mới như hắn có thể biết được. Chẳng qua hắn nghĩ, như vậy chẳng phải phái Ma Sơn có tám đại sư huynh, so với môn phái khác mà nói thì chiếm ưu thế a, dù sao là đại sư huynh thì võ công bổn môn được tăng thêm.

A Phi hỏi như vậy, Phong Y Linh cười nói: "Nào có việc tốt đó? Chân chính đại sư huynh của phái Ma Sơn chỉ có một, là từ tám đại sư huynh của tám môn phái chọn ra.

Chỉ có đại sư huynh phái Ma Sơn mới được võ công tăng thêm 10%, các môn phái khác, như đại sư huynh Trường Thương Môn chúng ta, võ công cũng không được tăng thêm, chẳng qua trừ chuyện này, những chuyện khác thì cũng không khác các đại sư huynh khác là mấy.

Hiểu biết của ngươi đối với trò chơi qua ít, không biết tại sao ngươi lại phản bội phái Hoa Sơn?"

Câu hỏi làm A Phi thương tâm, hắn chỉ có thể cười hè hè im lặng không nói.

Võ công của Phong Y Linh hiển nhiên là cao hơn nhiều so với A Phi, chẳng qua A Phi có chút ngoài ý muốn đó là, nàng không có thi triển khinh công, mà nhẹ nhàng kéo từ trong túi ra, vậy mà kéo ra một con ngựa lớn.

Con ngựa toàn thân màu trắng rất xinh đẹp, dưới ánh mặt trời dưới lộ dáng ngựa khỏe đẹp, thân hình thon dài. A Phi nhìn đến ngây người, chỉ thấy nó hí một tiếng, lắc lắc cái đuôi, đi vòng quanh Phong Y Linh một vòng, nhẹ nhàng cúi đầu.

A Phi trừng mắt há miệng, hắn biết trong trò chơi có thể cưỡi ngựa, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quá trình cưỡi ngựa. Phong Y Linh lấy ra một phần thực vật giống như cây đậu đút cho thớt ngựa trắng, rồi nhẹ nhàng nhảy lên trên lưng ngựa. Con ngựa trắng chợt chuyển động, nhảy về phía trước.

Ngay lúc này, A Phi cảm thấy mình bị nhấc lên, cả người như cưỡi mây đạp gió, nhẹ nhàng dừng sau lưng ngựa. Hắn chỉ cảm thấy lưng ngựa xóc kinh khủng, vội vàng ôm lấy lưng ngựa trắng, cả người cứ như vậy bị mang đi.

Hắn cũng định điều chỉnh thân mình để ngồi cho thoải mái, mỗi tội nằm sấp trên lưng ngựa, điểm tựa lại là cái bụng yếu ớt cho nên thử nửa ngày mà cũng không lật được thân lại.

Mà định há mồm kêu lên thì miệng đầy gió.

A Phi không nhịn được mà rơi lệ đầy mặt, cuối cùng cũng xem như là biết có miệng mà không thể kể khổ. Đẳng cấp của hắn bây giờ thấp, nội công cũng thấp, trong tay nữ hài tử người ta cũng chỉ như là trẻ em, ném lên lưng ngựa như một cái bao tải, khó chịu nói không ra lời.

"Đại tỷ, mau dừng lại a!"

A Phi la lên trong nội tâm. Hắn đã nhìn ra, Phong Y Linh là một nữ tử thần kinh có chút lớn. Lúc trước lỗ mãng rút ám khí ra, thiếu chút nữa làm mình rụng, sau đó vậy mà lại còn định cắm lại, thật là có phong cách của Châu Tinh Tinh.

Bây giờ thì không thèm nói hai lời, đem mình ném lên lưng ngựa mang đi, cho dù là cưỡi ngựa, cũng muốn kiếm một cái tư thế thoải mái chứ, ai, thế này là như thế nào... Cứ như thế được một lúc thì nghe được tiếng Hi.. i... i vang lên, Phong Y Linh đang cưỡi ngựa bỗng nhiên ngừng lại, cứ như là nghe được tiếng lòng của A Phi.

Đã tới sao?, A Phi uể oải nói.

"Không phải, ta vừa nhắn tin cho đại ca, hắn đang đi làm nhiệm vụ. Ai, chỉ có thể chờ lần sau... A Phi, làm sao ngươi lại trở thành bộ dạng này?"

"Ta bị ngươi kéo lên sau lưng ngựa, nhanh như ăn cướp, như vậy được không?", A Phi không còn gì để nói.

"A nha, sao ngươi không bảo ta?"

"Ta nói không nên lời, há miệng toàn là gió!"

"Choáng, thì ngươi nhắn tin, đây là trò chơi chứ không phải hiện thực"

..., A Phi thầm tát cho mình một cái, chỉ số thông minh của mình từ khi vào trò chơi có khí đã tụt xuống dưới 100.

Đại sư huynh đã không gặp được, đánh quái cũng không được. Phong Y Linh một lại điều chỉnh phương hướng, xuất phát về phía Trường Thương Môn. Không còn cách nào khác, A Phi bây giờ cần phải làm nhiệm vụ môn phái.

Đây là con đường mà mỗi người mới đều phải quá, chỉ có A Phi cái người này đối với trò chơi một chút cũng không biết, mới có thể làm kiếp cu li đánh quái thăng cấp mà sống. Thân là Tiền bối sư tỷ Trường Thương Môn, Phong Y Linh cảm thấy mình có nghĩa vụ chỉ đạo ngôi sao mới của Trường Thương Môn.

Vì sao gọi là ngôi sao mới? Tại thời điểm tân thủ mà đều nổi tiếng ở hai môn phái thì cũng chẳng có nhiều người được như vậy, Số Khổ A Phi này cũng coi là một trong số đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!