Cô tránh né anh như vậy à?
Có màn sương mù bao phủ trước mắt Bạch Lệ, nhiệt độ giữa hai người như đang hòa vào với nhau.
Nhưng vào lúc này, mùi khói nhàn nhạt quanh cơ thể anh lại khiến cổ họng cô đắng nghét.
Kỷ Lâm Quyến hiếm khi mất khống chế cảm xúc như thế này trước mặt cô, ngay cả đôi mắt thường ngày đều rất thờ ơ của anh cũng đã mang theo sự hung dữ.
Bầu không khí căng thẳng.
Cô từ từ thở ra.
Lòng bàn tay anh rất khỏe, cánh tay vòng quanh eo cô siết chặt lại.
Hơi ấm tràn qua, sự nóng ấm thấm đẫm sự thân mật và mập mờ dường như chỉ tồn tại giữa những người yêu nhau.
Bóng tối che phủ đôi mắt của Bạch Lệ, ánh sáng trên đầu cô đột nhiên mờ đi.
Cô không ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi cụp xuống, rơi vào nếp gấp của bộ vest ở một bên eo anh.
Trên thực tế, sau khi trở về nước, từ lúc Bạch Lệ gặp Kỷ Lâm Quyến, cô đã có thể cảm nhận được sự thăm dò thầm lặng của anh, như thể anh đang từ từ thu lưới lại.
Đôi khi những mập mờ ẩn giấu trong bóng tối thậm chí sẽ vô tình chạm đến trái tim cô.
Ví dụ, trước khi gia nhập Holding Thành Việt, đêm đó cô không thể yên giấc được.
Nhưng mỗi lần mất ngủ, cô lại nghĩ rằng trông anh cũng không có vẻ thích cô được bao nhiêu.
Chẳng qua chỉ là cô không còn thích nữa, trong lòng anh còn có chút mất mát, cộng thêm sự xáo động khi không thể có được thứ gì đó.
Nhưng cô vẫn không thể hoàn toàn chán ghét người trước mặt được.
Vì vậy, cho dù biết rõ mình phải cùng làm việc Kỷ Lâm Quyến nhưng cô vẫn lựa chọn ở lại Holding Thành Việt.
Nhưng sự xuất hiện của Giang Tinh Tự khiến Bạch Lệ hiểu rằng cô rất dễ dàng bị Kỷ Lâm Quyến từ bỏ. Thế là nỗi bất an chôn sâu trong đáy lòng cô hoàn toàn đứt dây cương, lao ra cảnh báo cô.
Khi Bạch Lệ còn nhỏ, cô đã từng tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình bố mẹ cãi vã, ly hôn cho đến bước tan vỡ gia đình. Lúc đó cô chỉ mới vài tuổi, gào khóc thảm thiết ôm chân bố, cầu xin ông ta đừng đi, đừng rời xa mẹ con cô, đừng bỏ mặc cô.
Nhưng người đàn ông không chút do dự, tràn đầy ghê tởm đá văng cô đi, như thể cô chỉ là một đứa con ghẻ.
Từ đó trở đi, tất cả ấn tượng của Bạch Lệ về bố ruột của cô không khác gì tấm lưng dứt khoát và lãnh đạm của người đàn ông xách vali đi vào một ngày trời trong nắng ấm, ông ta đi rất nhanh, giống như muốn thoát khỏi vực sâu, không một chút lưu luyến.
Từ đó về sau, cô trở nên nhạy cảm và sớm trưởng thành hơn những đứa trẻ cùng tuổi, lại rất dễ bị bất an.
Sau đó, cô theo Chung Trần Di tái hôn với Bạch Quân, mặc dù không khí gia đình đã hòa thuận hơn rất nhiều nhưng cũng không tránh khỏi việc ăn nhờ ở đậu người khác, nhận được rất nhiều ánh mắt lạnh lùng.
Vì vậy, cô không thường xuyên bộc lộ nội tâm của mình, mỗi giây phút ở cùng Kỷ Lâm Quyến, cô đều có thể mở rộng lòng mình ra đến mức lớn nhất, hoàn toàn tin tưởng vào người anh trai đã bảo vệ cô từ khi còn nhỏ.
Ban đầu cô cứ tưởng rằng sau khi mình ra nước ngoài một năm đã bỏ cuộc rồi.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, lúc đó ít nhiều gì cô cũng cảm thấy có chút không cam lòng, trong đáy lòng vẫn còn luyến tiếc.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác rồi.
Cô không muốn bị bỏ rơi cho nên mới muốn sớm cắt đứt những nguy hiểm tiềm ẩn sau này.
Nhưng điều này không có nghĩa là cô ghét Kỷ Lâm Quyến, hay tất cả tình yêu của cô dành cho anh đã biến mất.
Mà là vì cô dường như đã mất đi khả năng tin tưởng cho nên không muốn thử lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!