Chương 39: (Vô Đề)

"Bảo em cùng anh thay quần áo khó tiếp nhận đến vậy à?" Nói xong, Tống Từ Phàm buông cô ra.

Sau khi hết sức giãy giụa, bầu không khí trong xe trở nên yên tĩnh, tâm trạng vốn căng thẳng của Bạch Lệ cũng dịu đi không ít. Thật ra rất hiếm khi cô mất lý trí như vậy, khác xa dáng vẻ ngoan ngoãn ngày thường.

Nhưng với câu hỏi của anh ta, cô vẫn thành thật trả lời: "Đúng vậy." 

Bạch Lệ dừng lại một chút, thở dài: "Tôi nghĩ mình nên nói rõ ràng trước, chúng ta không tính là quan hệ bạn bè. Tôi rất biết ơn sự tài trợ của anh, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi trở thành một phụ kiện đi kèm của anh."

"Bao gồm cả ăn cơm, đi cùng, đều không phải trách nhiệm của tôi."

"Anh muốn điều tra, thăm dò chuyện gì, tôi có thể tiết lộ cho anh biết. Anh tài trợ tiền cho tôi, tôi sẽ trả anh không thiếu một xu."

Đối với Bạch Lệ mà nói, đây là giới hạn.

Nếu vượt qua giới hạn, cô sẽ cực kỳ khó chịu.

Tống Từ Phàm híp mắt thành một khe hở. Anh ta chỉ nhìn cô như vậy, không nói gì.

Một lúc lâu sau, đột nhiên anh ta cúi người tới gần, liếc mắt nhìn cô.

"Anh làm gì vậy?" Bạch Lệ còn chưa kịp phản ứng, điện thoại đã bị anh ta cầm lấy.

Một giây sau, Tống Từ Phàm quay điện thoại về phía cô, mở khóa màn hình.

Anh ta thành thạo bấm số điện thoại của mình trên bàn phím.

Sau đó bấm gọi.

Tiếng chuông điện thoại không đúng lúc vang lên trong không gian xe chật hẹp, tràn khắp bầu không khí xấu hổ.

"Trước lạ, sau quen." Sắc mặt Tống Từ Phàm không thay đổi.

Bạch Lệ hoàn toàn mất ý muốn nói chuyện với anh ta.

Có đôi khi, cô thật sự cảm thấy Tống Từ Phàm nghe người khác nói có chọn lọc. Anh ta sẽ tự chặn những gì mình không muốn nghe, chỉ giữ lại những lời mình muốn nghe.

Vậy nên bất kể cô nói gì, anh ta cũng giống như nước đổ đầu vịt, hoàn toàn không nghe vào.

Đến tận bây giờ Bạch Lệ vẫn chưa rõ, tại sao Tống Từ Phàm lại đột nhiên tới tìm cô.

Bởi vì lúc trước cô xé rách quần áo của anh ta ư?

Nhưng với gia cảnh của Tống Từ Phàm, chắc hẳn anh ta không đến mức tính toán chi li mấy chuyện nhỏ này.

Bạch Lệ thật sự không nghĩ ra, cảm thấy cả người mình đều rơi vào thế bị động.

Tống Từ Phàm lưu số điện thoại của Bạch Lệ, sau đó trả lại điện thoại cho cô.

Bạch Lệ cầm điện thoại, buồn bực ngồi tại chỗ.

Trong đầu cô nảy ra một ý, muốn lén xóa số điện thoại của anh ta.

Tống Từ Phàm vạch trần cô: "Em xóa cũng vô dụng."

Anh ta dừng lại một chút, nói thẳng: "Chấp nhận kết bạn Wechat đi." 

Bạch Lệ: "..."

Chức năng tìm kiếm bạn bè qua danh bạ. Thật không may, số điện thoại của cô chính là số Wechat!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!