Chương 10: (Vô Đề)

Đôi mắt luôn sắc lạnh lúc này đỏ ngầu, rực cháy lửa giận và...

Đau khổ?

Giang Trình cứ thế đứng ở ngưỡng cửa, lồng n.g.ự. c phập phồng dữ dội, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm tôi.

Ngón tay tôi buông thõng hai bên bất giác co lại.

Bóng ma quá khứ lại lần nữa bao trùm tâm trí tôi cùng sự xuất hiện của anh.

Những ngày tháng bị trách mắng, bị lạnh nhạt, bị phớt lờ ào ạt tràn về.

Lại một lần nữa lấp đầy mọi giác quan của tôi.

Đính hôn?

Giọng Giang Trình khàn đặc như giấy nhám cọ xát:

"Em định đính hôn với ai?"

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: Dung Dăng Dung Dẻ để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Anh từng bước tiến đến gần khiến tôi vô thức lùi về sau.

Cho đến khi lưng tôi áp vào bức tường lạnh lẽo, không còn đường lui.

"Đừng có giả câm với tôi!"

Giang Trình gầm lên, gân xanh nổi đầy trán:

"Không phải là Tạ Trọng Cẩm, vậy là thằng nào?"

"Em mới về nhà họ Cố chưa bao lâu, đã vội vã tìm đàn ông để gả đi? Cố Sâm, em đúng là... đúng là khát khao lắm sao?"

Ánh mắt chất vấn của anh như d.a. o cứa vào người tôi, đầy lời buộc tội và khinh miệt không chút che giấu.

Như thể tôi sinh ra đã là loại phụ nữ lẳng lơ, không biết xấu hổ.

Vừa thoát khỏi sự kiểm soát của anh, đã không chờ được mà nhào vào vòng tay người khác.

Tôi ngẩng đầu nhìn vào mắt Giang Trình, nơi đầu mũi toàn là hơi thở của anh.

Tôi có thể thấy rõ sự giận dữ trong mắt anh, và ẩn dưới cơn giận ấy là một tia yếu mềm vụt qua.

Nhưng tia yếu mềm đó quá ngắn ngủi, lập tức bị cơn thịnh nộ dữ dội hơn nuốt chửng.

Khoảnh khắc đó, tôi có chút mềm lòng—

Vì thế tôi buông tay khỏi tuýp màu đặt trên bàn.

Thay vào đó là cầm lấy quai xô nước bằng thiếc bên cạnh.

Bốp!—đập thẳng lên đầu Giang Trình!

Xô nước lăn lóc trên mặt đất, phát ra tiếng kêu loảng xoảng, Giang Trình lảo đảo lùi lại hai bước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!