Chương 51: Ngoại truyện 1: Sông núi cách trở

Thương ngao liệt đối với những ký ức lúc nhỏ, có lẽ, so với người khác càng rõ ràng hơn. 

Chính là bởi vì trong sinh mệnh bị gông cùm xiềng xích, đã từng chịu đựng đau đớn, tra tấn khi bị tiêm thuốc vào trong cơ thể, những ám ảnh khó có thể làm phai mờ.

Anh không xác định chắc chắn, cảm giác trong trí nhớ kia, thật sự đau đớn giống như có người cầm một con dấu được nung nóng ấn vào trong người anh. Hay là nói, bởi vì lúc ấy tuổi còn quá nhỏ, cho nơi mới sinh ra ảo giác. 

Trước 10 tuổi, anh thường bị thống khổ đè nén trong mộng làm bừng tỉnh, không cách nào tự kiềm chế được khóc lên, lông mày đen đặc trên khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu cùng một chỗ.  

Không nói được, đây là do loại thuốc đã từng tiêm vào người anh làm ảnh hưởng đến thần kinh đại não hoặc là cái gì khác, cũng tuyệt đối không phải là một phương pháp phát tiết anh muốn. 

Chỉ là không ai có thể hiểu sự bất lực của anh. 

Mẹ Thương dùng phương pháp giáo dục của một người mẹ, tất nhiên là loại truyền thống. Những lúc ấy, phụ huynh cực lực ngăn cản con cái phóng thích tâm tình bi thương, con trai phải học được cách kiềm chế, nếu không sau này lớn lên sẽ tính tình mềm yếu, không làm được chuyện lớn. 

Bà nói với Tiểu Thương Ngao Liệt, không cho phép khóc, không được khóc, anh là người đàn ông duy nhất nhà họ Thương, Thương gia từ nay về sau phải nhờ vào anh!

Tiểu Thương Ngao Liệt chỉ có nghĩ cách ngừng nước mắt, cũng không dám một mình trốn ở chỗ nào đó khóc. Tình cảm mãnh liệt ở bên trong thân thể của anh mạnh mẽ đấu đá lung tung, anh muốn khống chế cùng chinh phục, thẳng đến khi nghẹn đỏ mặt, dùng hết sức lực toàn thân, trong xương máu như còn chưa bỏ hết độc tố, rốt cục ngừng lại kêu gào chiếm giữ đối với anh. 

Vì vậy anh nghĩ, khó trách ba Thương chưa bao giờ mỉm cười đối với anh, anh còn xa xa không phải là một nam tử hán hợp cách.

Một lần tình cờ, Thương Ngao Liệt thổ lộ tâm tư này với Hạ Đô Trạch. Ông nghĩ đàn ông biết chút thân thủ cũng là chuyện tốt, liền thay đứa nhỏ này giới thiệu với một huấn luyện viên quyền anh đệ nhất.

Đối phương đã từng là đánh thắng quyền vương chợ đen của Thái, về sau dính chút phiền toái, gián tiếp đi đến nước Mỹ. Sau khi lớn tuổi liền xuất ngũ, quyền pháp vẫn như trước mạnh mẽ, đối với học trò Thương Ngao Liệt này, hắn cũng có chút nhìn trúng, dạy dỗ phá lệ dụng tâm. 

Quyền anh ngoại trừ dùng để tập thể hình, cũng là một môn võ tự vệ. Sau này Thương Ngao Liệt có thói quen mỗi ngày luyện tập, dần dà, thiếu niên thân hình đơn bạc gầy yếu càng tới gần vóc người tỷ lệ hoàn mỹ.

Thời điểm ra quyền, mồ hôi từ thái dương chảy xuống, đi qua xương quai xanh, từ vai xuống lồng ngực đều là vết mồ hôi ướt át.

________KẹoĐắng~~~~d"đ"l"q"đ________

Đảo mắt mấy năm trôi qua.

Thời kỳ thiếu niên đã định ra kế hoạch tương lai mà nói, thời gian so với bất luận cái gì đều quý giá hơn. Ngoại trừ đọc sách cùng làm thí nghiệm, anh cũng không màng đến chuyện tình cảm. 

Đến tột cùng tại sao lại vì những người chưa nói tới có bao nhiêu quan trọng mà hao tổn tâm huyết? Anh thật là không có thời gian đi suy nghĩ vấn đề này.

Thậm chí trải qua thời gian dài, Thương Ngao Liệt cũng không nguyện chủ động đi xem mắt, anh chưa bao giờ nghe theo sắp xếp của mẹ mà đi gặp những cô gái kia.

Nhưng nếu nhắc tới trên thế giới này người đàn ông hiểu rõ Hạ Nhã nhất, anh có thể tiến lên xếp hàng thứ ba. 

Nói ví dụ năm 14 tuổi lần đầu cô có kinh nguyệt. 

Nói ví dụ mỗi một năm trong tài liệu của anh đều cặp nhật cân nặng, chiều cao, cùng các loại tham số của cô.

Nói ví dụ Hạ Đô Trạch cũng sẽ tám chuyện cùng anh, nói cái gì "Ai nha, gần đây con gái của bác hình như thích một cậu nhóc dễ bị đả kích," cũng không lâu lắm liền đổi thành "Ai nha gần đây hình như con gái bác bị thất tình cái cậu nhóc con bé thầm mến," mọi việc cứ như thế……

Ước chừng ít nhiều gì, Thương Ngao Liệt cũng bị Hạ Đô Trạch lải nhải ảnh hưởng, anh thường xuyên cẩn thận kiểm tra báo cáo thân thể của cô, thuận thế mượn bác sĩ Dư ở giữa truyền vài lời với cô gái nhỏ kia.

"Bác sĩ nhớ cảnh cáo cô ấy, không được ân kiêng, điểm tâm phải ăn đúng giờ, lại như vậy đi xuống cô ấy sẽ bị thiếu máu."

"Thể chất sợ hàn là bởi vì rèn luyện không đủ, khuyên cô ấy mỗi ngày chạy bộ 10 phút dưới ánh mặt trời, như vậy liền có tinh thần rồi."

"...... Màu tóc này là chuyện gì xảy ra?"

Về sau, bác sĩ Dư cũng không nhịn được nữa ——

"Giáo sư Thương, cô gái nhỏ người ta chạy theo trào lưu đi nhuộm tóc mà thôi, cậu cũng đừng quản quá rộng như vậy, cậu cũng không phải là ba cô ấy!"

"......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!