Chuyển ngữ: SẮC Team
"Bà chủ, những món này có hợp khẩu vị của người không?"
Phòng ăn trang trí đơn giản mà tinh xảo, thức ăn trên bàn hình thức phong phú mà dinh dưỡng lại cân đối. Nhưng mà người đang ngồi trước bàn ăn tựa hồ không có hứng thú gì. Tay cô cầm muỗng mà mắt lại nhìn đăm đăm lên trần nhà.
"Hay là tôi làm vài món khác cho người, bà chủ người muốn ăn gì?" Trần tẩu nhìn thấy chén cháo Mạnh Tri chẳng ăn được vài miếng trước mặt, hỏi.
Trời ạ~~~
Mạnh Tri nghe đến hai chữ "bà chủ" liền cảm thấy cả người bắt đầu nổi đầy da gà. Cô rùng mình một cái, "Trần tẩu, bà có thể đừng gọi con là bà chủ nữa có được không?"
Người không biết còn có thể cho rằng đây là đang quay "Tân dòng sông ly biệt" nữa kìa. Cái gì mà bà lớn, bà hai, dì tám, cô chín ở đây cơ chứ. Cả một phòng lớn nào là Y Bình, Mộng Bình, Vương Tuyết Cầm nữa.
"Ồ." Trần tẩu gật đầu, "Được ạ, thưa phu nhân."
Mạnh Tri: "..."
Không cần cứ phải luôn nhắc nhở rằng bây giờ cô đã là một người phụ nữ có chồng rồi như vậy đâu.
Khuôn mặt lành lùng đúng chuẩn.
Mạnh Tri vừa ăn cháo, vừa ấn vào chiếc điện thoại Iphone x sáng chói ở trên bàn. Cô nhìn chằm chằm vào ngày tháng được ở trên. Một lần nữa xác định đây là một vở kịch ngôn tình cẩu huyết người ta đều ngại cũ không thèm diễn nữa.—
Cô đụng đầu vào góc bàn của Thẩm Hàn Tế, sau đó liền trùng sinh.
Trùng sinh đến sáu năm sau, trùng sinh vào bản thân năm 22 tuổi.
Không phải nằm mơ. Bởi vì lúc cô tỉnh lại cả người đâu cũng thấy đau, mà nguyên nhân thì cô tạm thời không rõ lắm.
Trước khi nhắm mắt còn là một cô gái cao trung mười sáu tuổi đến nhà hàng xóm "mượn" sách luyện đề của Thẩm Hàn Tế. Thế mà sau khi mở mắt lại biến thành một cô vợ trẻ 22 tuổi rồi.
Đúng vậy. Chính là cái loại phụ nữ chỉ định đã có chồng mà Mạnh Tri cứ nghĩ đến thôi là sẽ chán ghét đến ngứa răng và xấu hổ.
Sau khi Mạnh Tri biết chuyện bản thân đã 22 tuổi đã kết hôn thì thiếu chút nữa đã nhổ hết tóc của mình xuống.
Sau đó khi cô biết được chồng mình lại là Thẩm Hàn Tế thì thật sự đã bứt một đám tóc trên đầu.
Có nhầm không vậy hả!
Cô mới 22 tuổi đã kết hôn, mà chồng cô lại là Thẩm Hàn Tế!
Ai có thể nói cho cô biết sáu năm này đã xảy ra chuyện gì không?
Rõ ràng lúc đón sinh nhật mười sáu tuổi cô đã ước rằng phải tránh xa Thẩm Hàn Tế. Tại sao đến năm 22 tuổi, tránh xa, tránh xa, tránh thế nào lại đem bản thân tránh đến sổ hộ khẩu nhà anh ta luôn rồi.
Mạnh Tri cạn lời hỏi trời xanh.
Muốn chết quá đi.
Buổi sáng cô mơ màng tỉnh dậy, vào phòng thay đồ. Bên trong áo quần của cô và Thẩm Hàn Tế được xếp gọn gàng một chổ.
Các nhãn hàng áo quần là một chuỗi tiếng anh, đều là những nhãn hàng cô chỉ thấy trong "Tiểu thời đại". Cô đến phòng vệ sinh rửa mặt. Bàn chải đánh răng của Thẩm Hàn Tế và của cô lại tựa vào nhau trong ly. Cô tức giận muốn đấm giường. Vừa ngẩng đầu lại thấy hình cưới của cô và Thẩm Hàn Tế treo ở đầu giường!
Mạnh Tri muốn mang tấm hình kết hôn mình cười đến vui vẻ kia gỡ xuống ngay lập tức.
Chẳng có tiền đồ gì cả!
Nhưng mà điều làm người ta sợ hãi nhất lại chính là lúc Mạnh Tri thay đồ ngủ. Lúc cởi đồ ngủ ra, nhìn thấy từng dấu dâu tây đỏ rực trải rộng trên người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!