Mạnh Tri há miệng, cả người giống như bị đông cứng lại, trong đầu bùm một cái, một trận pháo hoa rực rỡ phát nổ.
Nơi bị thương bị anh ngậm cẩn thận mút lấy, một chút cũng không thấy đau.
Mặt Mạnh Tri nhanh chóng bắt đầu nóng lên, miệng cô bị chặn lại, nức nở rên lên một tiếng, cảm thấy có chút khó thở, răng nhẹ nhàng khép lại, dứt khoát cắn một cái.
Đầu lưỡi của Thẩm Hàn Tế sau khi bị cô không nặng không nhẹ cắn một cái cũng cảm thấy đau, liền thu về. Mạnh Tri nhanh chóng mượn cơ hội này mà đấm vào ngực anh hai cái.
"Ưm ưm." (Buông ra)
Thẩm Hàn Tế nhướng mắt lên, nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô trông rất đáng yêu, thế là không những không buông ra mà còn nắm lấy hai tay đang làm loạn của Mạnh Tri.
Anh nắm lấy tay của cô, đem tay cô vòng lên lên ôm cổ anh lại.
Sau đó đặt sau ót Mạnh Tri, một tay vòng xuống eo cô, nhắm mắt lại tiếp tục gặm.
Hôn môi phải dùng tư thế thật chính xác mơi được.
Mạnh Tri bị động tác này làm cho hết sức kinh hãi.
Cắn thêm một cái nữa?
Thôi bỏ đi, cô cũng không phải cầm tinh con chó.
Cô nghĩ rồi lại nghĩ, tựa hồ thở dài một hơi, nhìn hàng lông mi vừa dày vừa rậm của Thẩm Hàn Tế ở trước mắt, cuối cùng, cô cũng từ từ nhắm mắt lại.
Cánh tay đang vòng lên cổ anh cũng tự nhiên mà chặt hơn.
Cô lặng lẽ, từ từ đưa lưỡi ra, đáp trả một chút.
Cánh tay đang vòng ra sau eo cô cũng nhanh chóng mạnh hơn.
Mạnh Tri cảm thấy eo của mình sắp bị anh bóp nát rồi.
~~
Kim đồng hồ treo tường tích tóc kêu.
Hôn bao lâu rồi?
Không rõ nữa. Dù sao thì Mạnh Tri cảm thấy chắc chắn là lâu hơn cái hôn trong đoạn video quay trộm trước kia, bởi vì cô sau đó đều cảm thấy chóng mặt, bắt đầu thiếu không khí, cả người nhũn thành một đống, thật sự có hơi mệt, bắt đầu vô lực chống lại môi lưỡi của anh.
Mà cái tên này cứ như không hề phát hiện ra cô bắt đầu thiếu không khí rồi, còn cho rằng cô đang chủ động đáp lại, hôn càng sâu.
Cả hai người đều không hề nghe thấy tiếng gõ cửa, không chú ý đến cửa phòng đã bị mở ra rồi.
"Mạnh Tri mẹ nấu cho con một ít cháo bắp, con xem con có thể... ớ..."
m thanh trong miệng càng ngày càng nhỏ.
Lưu Nghi đang bưng cái bát, sau lưng còn có bà Thẩm, hai người đang đứng trước cửa phòng nhìn vào đôi thanh niên đang hôn nhau đến quên trời quên đất trong phòng kia, trên mặt viết đầy xấu hổ.
Mạnh Tri bị dọa một trận, vội vàng đẩy Thẩm Hàn Tế ra. Cô nhìn thấy Lưu Nghi đang đứng trước cửa phòng, nháy mắt mặt liền đỏ bừng, dùng tay lau đôi môi vẫn đang còn ẩm ướt của mình một cái, cúi đầu không dám nhìn ai. Truyện được dịch và đăng tại page Sắc
- Cấm Thành.
Thẩm Hàn Tế cũng bị dọa hết hồn, xấu hổ hằng giọng một cái, nhìn đi chổ khác, không dám nhìn thẳng vào các bậc trưởng bối đang đứng ở cửa.
Cả hai người đều trưng ra bộ dáng yêu sớm bị bắt tại trận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!