Nói là bạn bè hội họp, nhưng vì nơi hội họp từ quán bar Linh Độ là một hộp đêm có thể quẩy đến ngất trời lại bị đổi thành Mẫn Tư dinh thự yên tĩnh để dưỡng sinh, nội dung chủ yếu của cuộc hội họp cũng đổi từ nhảy disco thành cùng nhau ăn cơm.
Hàng ghế lô số "666" có vẻ đang rất náo nhiệt, cách một cánh cửa đệm dày vẫn còn có thể nghe thấy cảnh "rộn ràng cực đỉnh" ở bên trong truyền ra.
"Năm đội trưởng này, 666 này, tình cảm sâu đậm sợ gì lo âu!"
Kéo bua bao.
"Thua rồi! Uống!"
"Uống thì uống, lão tử sợ cậu không được thôi!"
Chu Dục Lâm cỡi áo khoác, một chân dẫm lên băng ghế, cầm cái ly ở trước mặt lên, ngẩng đầu uống cạn.
Chất lỏng màu trắng men theo hầu kết đang chuyển động của cậu ta dun~dun~dun chảy xuống.
Mạnh Tri ngồi ở một bên, hai tay cầm ly nước, nhìn thấy bộ dáng uống nước của Chu Dục Lâm thì cười đến vui vẻ. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc
- Cấm Thành*
Chu Dục Lâm uống hết một ly lớn chất lỏng màu trắng kia, lấy tay lau miệng một cá liền tiêu sái quay đầu lại, nhìn Mạnh Tri ở đối diện:
"Tri, nói xem anh của em có lợi hại không?"
"Lợi hại!" Mạnh Tri cật lực gật đầu, vẻ mặt sùng bái.
Người này đời trước chắc chắn là một cái máy lọc nước.
Chu Dục Lâm nhận được lời khen thì giả vờ lấy tay vuốt tóc ra đằng sau, ném cho Mạnh Tri một ánh mắt: "Chút nữa lại cho em xem thứ còn lợi hại hơn nữa."
"Chu Dục Lâm cậu cmn lẳng lơ đến độ này mẹ cậu có biết không?" Thẩm Hàn Tế ngồi ở bên cạnh cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa rồi.
Bạn bè của Thẩm Hàn Tế Mạnh Tri cũng có quen, cứ cuối tuần rảnh rỗi không có việc gì là lại đến chơi với Mạnh Tri và Thẩm Hàn Tế.
Kiều Phàm đang cắn hạt dưa, vừa nhổ vỏ vừa nói: "Chu đại thiếu gia vừa nhìn thấy Mạnh Tri là đã phát tao, cậu cũng không phải là không biết mà."
Chu Dục Lâm một mặt đầy kiêu ngạo: "Mấy người chính là đang ghen tỵ vì Mạnh Tri khen tôi lợi hại chứ gì!"
Vẻ mặt Thẩm Hàn Tế ghét bỏ đến nỗi độ khinh thường sắp bay lên đến tận trời xanh rồi: "Ghen cái cm cậu có bản lĩnh uống hết một ly sữa bò lớn?"
Trần Tư Vũ bổ sung: "Hay là ghen tỵ cậu suốt ngày mơ tưởng đến vợ của A Thẩm?"
Kiều Phàm: "Lúc lão tử đi gọi cậu ta thì mấy người các cậu có biết tên này ở nhà đang làm gì không? Trang điểm đó các bạn ạ, một tên tâm cơ boy mặt cũng không thèm rửa mà hôm nay chỉ vì có thể nhìn thấy vợ nhà người ta mà còn cố ý trang điểm đó hahahaha." *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc
- Cấm Thành*
"Hahaha..." Cười.
Chu Dục Lâm giận đến muốn đánh người.
Nhưng mà thôi không đánh nữa, đánh nhau thì việc bị đánh là chuyện nhỏ, bị bay đi lớn trang điểm mới là chuyện lớn.
Cứ để Mạnh Tri trước mắt giữ lại hình tượng tốt đẹp về mình đi.
Mạnh Tri lúc này còn khen cậu lợi hại nữa mà.
Trong lòng Chu Dục Lâm nghĩ đến vui vẻ, lại nhìn về phía Mạnh Tri một cái.
Mặt liền đen lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!