Chương 15: (Vô Đề)

"Anh từng viết thư tình cho em?" Tôi ngay lập tức nắm bắt được chi tiết này.

"Phải." Anh chớp mắt nhìn tôi.

Nhưng tôi hoàn toàn chưa từng nhận được.

Tôi định hỏi thêm thì một bàn tay đặt lên vai tôi.

"Ồ, đây chẳng phải là ai đó sao?"

Tô Nguyên mỉm cười, nhưng tôi cảm thấy trong mắt anh chẳng hề có chút ý cười nào.

Thậm chí… bàn tay anh bóp vai tôi có phần hơi chặt.

"Sư, sư huynh Tô cũng ở đây à…"

Phản ứng của Hạ Diệu Chiêu khá thú vị, mặt anh bỗng tái nhợt.

Tôi chưa hiểu chuyện gì, định đưa tay đỡ anh thì Tô Nguyên đột ngột kéo lấy cổ tay tôi.

"Anh ấy không sao." Giọng anh lạnh tanh.

"Phải, phải, tôi không sao… Vậy tôi không làm phiền hai người nữa…"

Hạ Diệu Chiêu chạy còn nhanh hơn thỏ.

Tô Nguyên kéo tay tôi, bước đi thật nhanh.

Cổ tay tôi bị anh nắm chặt đến đau, khiến tôi bật kêu lên.

Lúc đó anh mới buông tay.

"Anh quen Hạ Diệu Chiêu sao, Tô Nguyên?"

Tôi ngẩng đầu hỏi, chỉ để nhận ra anh hôm nay khác thường.

Đã bao lâu rồi tôi chưa thấy anh không cười?

Ánh mắt anh đen như vực sâu, nguy hiểm đến mức tôi cảm thấy như có một con thú dữ đang ẩn trong đó.

Ngón tay lạnh buốt của anh lướt nhẹ qua cằm tôi.

"Tại sao lại cười với anh ta?"

"Tại sao lại quan tâm anh ta?"

"Em định bỏ anh để đến với anh ta à, hả?"

Tôi tránh né bàn tay anh. Phản ứng của anh hôm nay thật kỳ lạ, khiến tôi có cảm giác bất an.

"Không có. Anh đang nói gì vậy?"

Phản ứng này là…

"Đừng nói với em là anh ghen đấy, Tô Nguyên."

"…"

Anh bật cười khẽ, ngón tay nghịch tóc tôi một cách không yên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!