Chương 35: Chọn Nhà

Chẳng mấy chốc đã đến giờ cơm trưa, Cố Diệp Thần gọi đến nói mẹ Cố đưa cơm qua, nên phải đến đón Kiều Chỉ về nhà nhỏ của họ gần đó để dùng.

Kiều Chỉ liền gọi Diệp Thanh đi cùng, cô nàng lại từ chối liên tục, lấy cớ là mình ăn sáng hơi nhiều, trưa không muốn ăn nữa.

Kiều Chỉ hiểu cô nàng đến mức nào chứ, người này quan niệm "ăn lớn hơn trời", sao lại bảo không muốn ăn? Kiều Chỉ ra khỏi cổng công ty với sự nghi hoặc, rất nhanh đã nhìn thấy xe Cố Diệp Thần đỗ ở ven đường.

Anh mặc một thân vest đen, đang tựa người vào xe hút thuốc. Cô khẽ nhếch môi, bước chân không kìm được mà nhanh hơn, bỗng bị ai đó cản lại. Kiều Chỉ liếc nhìn Tô Tử đang mỉm cười, nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì à?"

"Nghe nói chân chị bị thương, không tiện đến thăm.

Bây giờ đã ổn chưa?" Giọng cô ta như rất quan tâm. Cô cười lạnh lùng: "Cô muốn gì cứ nói thẳng, không thì tôi có việc đi trước."Kiều Chỉ nói xong thì sải bước đi về trước.

Tô Tử đưa tay ra cản lại, cũng không vòng vo nữa mà vào thẳng vấn đề: "Cô không nói chuyện của chúng ta cho Thai Linh chứ?"Mày đẹp của Kiều Chỉ nhướng thật cao.

Đúng là quá khứ của Tô Tử rất tệ hại, từ hồi lớp 10 đã bắt đầu có bạn trai, hơn nữa còn quen cùng lúc nhiều người, trong đó có một lần không cẩn thận mà có thai, cũng không biết là con của ai nữa.

Không có nam sinh nào nhận, sau thì cô ta bỏ đứa bé, chuyện không có kết thúc gì.

Ai ngờ đâu lúc tốt nghiệp trung học cô ta lại "có" thêm lần nữa, lúc đó thì biết rõ là con ai, nhưng nhà cậu bé kia có tiền có thế, cần thể diện.

Cuối cùng đứa bé kia cũng không sinh ra được, nhưng thanh danh Tô Tử ở trong cái trấn nhỏ khá ít người kia cũng đủ thối nát, nên sau khi thu được chút tiền, cô ta ra nước ngoài đi học ngay. Nhắc tới chút chuyện này, đúng là trừ người nhà Tô Tử ra, thì Kiều Chỉ là rõ ràng nhất.

Cô cũng hiểu ẩn ý trong lời cô ta, nhưng cô thật sự không nói gì với Thai Linh cả.

Sao tự nhiên cô ta lại nhảy ra hỏi thế này? Tô Tử thấy cô không nói gì cả, cho là cô nhận việc rồi, mặt liền sụ ngay xuống.

Mắt cô ta hiện lên vẻ tàn nhẫn: "Kiều Chỉ, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.

Lần trước cô xô tôi xuống lầu kia tôi còn chưa tính, không ngờ cô lại là người như vậy, thích đâm sau lưng người khác!"

"Mặc kệ cô tin hay không, tôi cũng chưa từng nói gì cả.

Nếu cô không tin tôi cũng hết cách!" Kiều Chỉ thấy Cố Diệp Thần đã nhìn sang bên này, cũng không tính dây dưa với Tô Tử nữa. Nhưng cô ta cứ không chịu buông tha, khăng khăng giữ chặt tay cô, giọng vì vội vàng mà lanh lảnh: "Nếu cô không nói gì cả, vậy tại sao mấy ngày nay Linh lại hờ hững với tôi? Cô đã nói gì với anh ấy rồi phải không?"Kiều Chỉ hất tay cô ta ra: "Nói hay không là quyền của tôi, nói gì cũng là tự do tôi có.

Cô được xen vào à!" Mặc dù đúng là cô không nói gì cả, nhưng cô cũng không tính giải thích với người này. Lúc hất tay, Kiều Chỉ có hơi tốn sức, cô lảo đảo ngã ra sau.

Vừa lúc đó, một bàn tay to đỡ ở lưng áo cô, mùi hương và tiếng nói quen thuộc xuất hiện: "Không có chuyện gì chứ?"Kiều Chỉ hé mắt nhìn anh, mỉm cười lắc đầu. Cố Diệp Thần đỡ cô vững lại, đôi mắt trong trẻo mà lạnh lùng nhìn về phía Tô Tử, giọng nói hờ hững ẩn chứa sự nghi ngờ sắc bén: "Người nhà họ Tô?" Anh từng nhìn thấy Tô Tử một lần trong bệnh viện. Không thể nghi ngờ gì nữa, ngoại hình Cố Diệp Thần vô cùng bắt mắt, nhưng cả người lại tỏa ra một cảm giác cứng rắn và đáng sợ.

Tô Tử không kìm được mà co người lại."Anh là ai?"Mặt mày Cố Diệp Thần hơi nhíu lại, con ngươi đen xẹt qua một tia tàn nhẫn, song cuối cùng anh chỉ bật ra một tiếng cười khẽ đầy châm chọc: "Cô Tô, tự giải quyết cho tốt!" Dứt lời, anh ôm cả người Kiều Chỉ đi qua xe hơi.

Tô Tử chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, một ít suy nghĩ đáng sợ hiện lên.

Tuy nhiên, lúc nhìn theo bóng hai người sóng vai mà đi, trong mắt cô ta lại ẩn hiện một chút không cam lòng. Sau khi lên xe, Kiều Chỉ càng nghĩ càng thấy vô lý, bèn quay đầu nhìn về phía Cố Diệp Thần: "Thai Linh có bạn gái à?"Cố Diệp Thần thuần thục đánh tay lái, liếc sang cô một lần: "Sao em lại hỏi vậy?"Kiều Chỉ cẩn thận quan sát biểu cảm của Cố Diệp Thần như muốn tìm được chút gì đó: "Ai trong công ty cũng nói Tô Tử là bạn gái Thai Linh." Kiều Chỉ thử thăm dò.

Trước có đèn đỏ, xe vững vàng ngừng lại, Cố Diệp Thần đưa tay lên vuốt tóc Kiều Chỉ: "Không có khả năng!"Cô nghiêng đầu nhìn anh: "Vì sao?"Cố Diệp Thần híp mắt, có phần nguy hiểm: "Quan tâm Thai Linh vậy à?"Kiều Chỉ trừng mắt liếc anh: "Nói vớ vẩn gì đó!"Cố Diệp Thần bình tĩnh nhấn ga, xe rẽ vào một con đường khác, Cố Diệp Thần không kìm được mà cười khẽ.

Thật ra anh biết Kiều Chỉ đang lo lắng điều gì, có một số thứ, cô không nói thì anh cũng nhìn ra được."Người như Thai Linh, thật ra không phải như vẻ ngoài em thấy đâu." Cố Diệp Thần rẽ xe vào tiểu khu. Kiều Chỉ trề môi: "Còn vẻ ngoài gì nữa? Cà lơ phất phơ, miệng lưỡi lắt léo, làm gì cũng không đàng hoàng, chơi bời lêu lổng?"Cố Diệp Thần ngừng xe lại, vươn người qua cởi dây an toàn cho Kiều Chỉ, thuận tiện hạ một nụ hôn bên môi cô: "Thật ra cũng có thể bảo là phóng đãng ngang ngạnh!"

Thấy anh đến gần, mặt Kiều Chỉ đỏ lên, tay nhỏ đẩy mặt của anh ra: "Đợi đến lúc rồi em thay đổi suy nghĩ!"Cố Diệp Thần mỉm cười, mở cửa xuống xe, một tay mang cà mèn, tay kia nắm tay Kiều Chỉ đi lên lầu."Vậy ý của anh chính là Thai Linh và Tô Tử không có gì cả?" Trong lòng Kiều Chỉ thấp thoáng chút chờ mong. Cố Diệp Thần nhấn thang máy, cúi đầu nhìn cô, giữa môi tràn ra một tiếng thở dài hiếm thấy: "Thật ra, Thai Linh cũng có nỗi khổ riêng.

Có một số chuyện đã qua rồi, cậu ấy lại không thoát được.

Anh cũng không còn cách nào, nhưng em phải tin cậu ấy vẫn sống rất tình cảm, sẽ không tùy tiện qua lại với ai đó.

Nếu cậu ấy đã nhận rồi, thì tất sẽ nhiệt tình."Trong lời Cố Diệp Thần hàm chứa rất nhiều ẩn ý, trong một khoảng thời gian ngắn, Kiều Chỉ không thể suy ra hết được, không khỏi lâm vào trầm tư.

Não cô nhanh chóng vận động để hiểu thấu ý của Cố Diệp Thần. Mãi đến lúc vào cửa nhà rồi, mắt của Kiều Chỉ vẫn hơi mù mịt.

Cố Diệp Thần thấy cô gần như không nhìn đến anh nữa, không kìm được mà thở dài, đặt cà mèn trong tay lên bàn ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!