Chương 7: (Vô Đề)

Editor: Một quả cà chua

Nhà ga đông đúc.

Ba người họ đứng chắn ngay giữa sân ga, bị đoàn người vội vàng qua lại đụng trúng không chỉ một lần.

Ninh Hoả kéo Hoàng Nhất Diễn vào lòng.

Cô không kịp trở tay, khuỷu tay vô ý thúc vào thắt lưng hắn. Không biết hắn có thấy đau không nhưng cô thì rất thốn. Cô đứng thẳng người, "Em đi lấy xe, hai người đến cửa Đông đợi trước đi".

Cô nhanh chóng biến mất trong dòng người.

Cậu Hai hỏi: "Con với Minh Vọng Thư sao lại như thế? Chẳng phải đã bàn chuyện hôn sự rồi sao?"

"Bàn chuyện hôn sự khi nào ạ?" Ninh Hoả hỏi lại.

"Cái này..." Đây chỉ là suy đoán của Đào Nhuế, ngay cả cậu Hai như ông cũng chỉ là nghe người ta nói.

"Người cậu nhắc đến đã là quá khứ, con hiện giờ đã có vợ, cô ấy tên Hoàng Nhất Diễn". Ninh Hoả đút hai tay vào túi quần, chậm rãi nói: "Cậu Hai, sau này đừng gọi sai nữa". Ngoài mặt hắn tỏ ra khách khí nhưng thái độ lại ảm đạm.

"Thôi bỏ đi, con thích là tốt". Cậu Hai hít một hơi, "Đúng là đã trưởng thành hết rồi".

Ba mẹ của Ninh Hoả ly hôn với nhau khi hắn vừa học tiểu học.

Đào Nhuế là một mỹ nhân có tiếng ở quê nhà.

Ba của hắn tên Ninh Dật Tiên, có điều dáng vẻ không giống tên gọi, trời sinh tính cách buông thả, tinh thần lúc nào cũng chán chường, là một thầy giáo dạy vẽ.

Ninh Hoả được thừa hưởng toàn gen trội của ba mẹ, lúc hắn còn nhỏ ở trường mẫu giáo thường được các bạn nữ khác gọi là "bạn học xinh đẹp".

Ninh Dật Tiên và Đào Nhuế vốn là một giai thoại trai tài gái sắc của người dân trong vùng. Mặc cho cuộc sống bề ngoài không khác gì chúng tinh phủng nguyệt [1], nhưng sau khi kết hôn lại không khoan nhượng nhau. Từ những lời lẽ nặng nề ban đầu đến tranh cãi ngày càng lớn hơn, cuối cùng đường ai nấy đi đều không thấy thoải mái.

[1] ám chỉ cuộc sống lý tưởng, những con người tài hoa mỹ mạo thường sẽ được người khác vây quanh ca ngợi

Nhà ba mẹ của Đào Nhuế vốn ở trấn Hoàng Khê, lúc đó bà nhanh chóng làm thủ tục chuyển trường cho Ninh Hoả, cùng mang theo hắn cùng về quê.

Ninh Hoả đã ở đó học hết ba năm sơ trung.

Vợ mới của Ninh Dật Tiên mãi không mang thai, lúc này hắn mới nhớ đến bản thân còn có một đứa con trai. Hắn bàn bạc với Đào Nhuế, hy vọng có thể mang đến cuộc sống tốt đẹp hơn cho Ninh Hoả.

Mà Đào Nhuế lúc đó đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt với một doanh nhân giàu có đầu tư ở trấn Hoàng Khê. Người doanh nhân kia phải rời khỏi trấn, muốn đưa cả Đào Nhuế theo cùng. Đào Nhuế thật sự không nỡ xa con trai, do dự rất lâu.

Cũng trong thời điểm đó, Ninh Hoả chủ động theo Ninh Dật Tiên trở lại thành phố S.

Cậu Hai từng chắc nịch, đứa trẻ Ninh Hoả kia rốt cuộc cũng có một cuộc sống yên ổn qua ngày. Kết quả là chưa đến một năm sau, Ninh Dật Tiên lần nữa ly hôn, rồi lại tái hôn.

Đào Nhuế mang con trai chuyển trường đến sống bên cạnh bà.

Vẫn là cậu Hai khuyên bảo: "Đứa nhỏ này từ tiểu học đến sơ trung, từ sơ trung đến trung học, cứ chuyển hết trường này đến trường khác. Mà hiện tại năm cuối cấp vô cùng quan trọng, chớp mắt đã đến kỳ thi đại học rồi, con cũng nên quan tâm đến cảm nhận của nó chứ".

Thế là Đào Nhuế không ép buộc hắn nữa.

Hai năm trước Ninh Hoả cùng Minh Vọng Nguyệt có quay về trấn Hoàng Khê đón năm mới.

Đã đưa con gái người ta về nhà, cậu Hai đương nhiên nghĩ hôn sự này sắp thành. Nào ngờ đứa cháu của ông lại đột nhiên thay đổi đối tượng. Cậu Hai nghĩ thầm, hay đứa trẻ này vẫn chưa buông bỏ được?

Cậu Hai vốn định thử so sánh giữa Hoàng Nhất Diễn và Minh Vọng Thư nhưng có điều ông đã quên mất dáng vẻ của Minh Vọng Thư rồi. Chỉ từng nghe Đào Nhuế nhắc đến: "Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt to long lanh nước".

Nhìn kỹ Hoàng Nhất Diễn, da trắng nhưng không hồng hào; đôi mắt có vẻ dịu dàng nhưng ánh mắt lại sắc bén. Còn về tính cách thì so với Minh Vọng Thư hình như kiệm lời hơn, nói chuyện với Ninh Hoả cũng không bao nhiêu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!