Editor: Một quả cà chua
Tại sự kiện khai trương hôm đó, quảng trường trước trung tâm thương mại dựng một sân khấu lớn, kho hàng và văn phòng đều được tận dụng làm khu vực chuẩn bị. Trước cửa văn phòng treo một tấm biển đề chỗ thay đồ, trong nhà kho lớn dùng mấy tấm biển ngăn cách thành từng khu.
Người dẫn chương trình, đội nghi thức, người mẫu vô cùng hoà thuận vui vẻ phối hợp với nhau, trái lại phía ban nhạc lại yên ắng nhất.
La Văn Hà cùng Phan Tuấn Mậu nấp trong góc phòng, đều trầm lặng kiệm lời, tuy hai mà một bày ra biểu cảm
- chớp chớp mắt, khoé môi tự giác trễ xuống.
La Văn Hà nhỏ giọng nói: "Quy mô của hoạt động lần này đúng là không nhỏ chút nào".
Lông mày Phan Tuấn Mậu nhíu lại càng chặt, hai tay thoáng run rẩy. Hai người chơi trong ban nhạc lâu như vậy nhưng cũng chỉ tự chơi tự vui, bất ngờ xuất hiện ở trường hợp thế này, khó tránh khỏi có chút chột dạ.
"Chị Hoàng". La Văn Hà đi đến cạnh Hoàng Nhất Diễn, "Tổ Hợp Kim Hoàng có từng tham gia hoạt động nào giống như này chưa ạ?"
Hoàng Nhất Diễn tựa lưng lên tường, lật lật bản nhạc. "Chưa từng". Nhưng Hồng Oa kinh doanh rất phát đạt, người xem cũng không ít hơn so với những loại hoạt động này.
"Vậy chị có thấy căng thẳng không?" La Văn Hà nghĩ thầm, cô đã hơn một năm không chạm vào đàn, áp lực tâm lý chắc cũng không nhỏ.
Ai ngờ cô đáp gọn lỏn một chữ: "Không".
Khoé miệng La Văn Hà nhếch lên, nở nụ cười ngượng ngùng có chút xấu hổ.
Kho hàng quá ồn ào, Hoàng Nhất Diễn nói: "Tôi ra ngoài hút thuốc đây".
Cô không thích hút thuốc, hiện giờ chỉ ngậm trên miệng, bước ra ngoài hành lang mới châm lửa.
Sương khói lượn lờ, cô nhìn chằm chằm gốc cây vạn niên thanh đặt bên cạnh. Rễ cây uốn khúc quấn quanh, lá cây trơn nhẵn không ngửi được mùi gì chứ đừng nói đến hoa.
Cô đi hướng ngược lại, định bụng sẽ quay về sau khi hút thuốc xong.
Lúc đến gần nghe thấy một giọng nữ vang lên từ trong góc: "Thế nào? Tôi đến từ công ty truyền thông, với vẻ ngoài cùng gương mặt của cậu, nếu chỉ làm người mẫu chụp ảnh thì đúng là phí của trời, nếu được lên tivi thì tốt biết bao".
Trong đầu Hoàng Nhất Diễn bất ngờ hiện lên bóng dáng của Ninh Hoả.
Đối phương không trả lời.
Người phụ nữ kia lại nói, lần này còn cười hai tiếng: "Trong tay tôi đang có một hợp đồng quảng cáo snack khoai tây, khí chất của cậu rất phù hợp, tiền nong cũng dễ thương lượng".
"Bao nhiêu?"
Điếu thuốc trên miệng Hoàng Nhất Diễn suýt nữa thì rơi xuống, quả nhiên là Ninh Hoả.
"Nhiêu đây". Người phụ nữ nói.
"Ít vậy".
"Cậu là người mẫu chưa thành danh, giá này không thấp đâu".
"Tạm biệt". Ninh Hoả ra khỏi hành lang, vừa quay đầu liền trông thấy Hoàng Nhất Diễn. Hắn dừng bước.
Hoàng Nhất Diễn cười lạnh chế giễu hắn.
Người phụ nữ kia đi theo sau, đưa cho Ninh Hoả một tấm danh thiếp, "Giữ liên lạc nhé".
Nói xong liền đi ra ngoài, bóng dáng biến mất trước cửa văn phòng.
Không khí xung quanh bỗng nhiên im ắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!