Chương 10: (Vô Đề)

Editor: Một quả cà chua

Trước mặt Ninh Hoả, Hoàng Nhất Diễn không khác gì một cục bông. Cô xấu xa, cô lạnh nhạt, tất cả đều bị một tay hắn đấm tan hết. Hoàng Nhất Diễn đúng là gặp phải khắc tinh của mình mà! Cô đứng dậy, "Về nhà thôi". Chữ "nhà" từ miệng cô thốt ra ngày càng dễ nghe.

Ninh Hoả ngẩng đầu, "Vợ ăn no rồi à?"

"Bị anh chọc no rồi".

Ngược lại hắn lại rất thích thú, "Nghe rất có hương vị vợ chồng sống chung".

Đối với cuộc hôn nhân này, chỉ có hắn là luôn treo ngoài miệng. Riêng Hoàng Nhất Diễn lại xem là một trò đùa, mà cô cũng tin chắc rằng nó chỉ là một trò đùa không hơn không kém.

Đêm nay nghe xong đường đi nước bước mà Hải Khách bày ra cho Ninh Hoả. Hắn đúng là đá kê chân của cô, còn cô có lẽ là chướng ngại vật cản đường hắn.

Mà cô lúc mọi thứ kết thúc liệu có dao động.

Xe taxi chạy về hướng Vĩnh Hồ Sơn Trang.

Lúc đi ngang qua một trạm xe công cộng, có hai người thợ miệt mài đổi biển quảng cáo. Tấm áp phích mới kia chính là quảng cáo điện thoại di động do Thái Tân Thu làm đại diện, nguyên dòng chữ "ca sĩ gốc" to tướng hằn xuống gò má của cô ta.

Ninh Hoả liếc mắt một cái liền nhận thấy, hắn hỏi: "Vợ à, em thật sự mong anh tham gia chương trình kia".

Hoàng Nhất Diễn nhìn ảnh chụp của Thái Tân Thu, "Ừm".

"Nếu anh nổi tiếng rồi thì sẽ càng có lợi cho em đúng không?"

"Ừm".

Hắn im lặng hồi lâu.

Đến khi cô phát hiện có điểm kỳ quái, quay đầu lại nhìn hắn.

Ninh Hoả che giấu biểu tình trên mặt, "Hiểu rồi".

Chỉ một câu đã đủ khiến bầu không khí trong nháy mắt đông cứng lại.

Cô nói thêm: "Em chỉ muốn tốt cho anh".

"Nói cứ như mẹ anh vậy". Ánh sáng lướt nhanh qua mặt hắn như thể tạo thành một tấm mặt nạ ngũ sắc.

Cô nhìn khung cảnh đường phố bên ngoài, "Anh thích thì đi".

Hắn cũng quay mặt qua.

Không khí trong xe đột nhiên ngượng ngùng, Hoàng Nhất Diễn liền không nói nữa. Cô phát hiện khi hắn không còn bày ra dáng vẻ cợt nhả với mình thì thật sự cả hai chẳng có gì để nói.

Ngoài xe náo nhiệt, trong xe lại vô cùng yên ắng, thẳng đến khi vào Vĩnh Hồ Sơn Trang.

Tài xế giống như cũng bị nhiễm bầu không khí trầm mặc này, lúc đến nơi, ông ta quay đầu nhìn, không nói gì.

Hoàng Nhất Diễn ngồi ở bên ngoài nên xuống xe trước.

Ninh Hoả không nhúc nhích.

Cô liếc hắn một cái.

"Anh có việc tối nay không về nhà". Hắn trốn trong bóng tối.

"Được". Cô đóng cửa xe lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!