Chương 7: (Vô Đề)

Tối thứ Ba, các thành viên câu lạc bộ tập trung trong một phòng riêng nhà hàng.

Cận Ngôn Châu đến đúng giờ.

Cậu đẩy cửa phòng ra, những người khác đã ngồi xung quanh bàn ăn.

Đổng Tư Gia thấy cậu cầm theo dù đi vào, hỏi:

"Sao em lại mang theo dù vậy?"

Cận Ngôn Châu nhàn nhạt trả lời:

"Dự báo thời tiết nói hôm nay có thể trời mưa ạ."

Minh Hồng cầm điện thoại lên nhìn lướt qua, cười nói:

"Dự báo nói khả năng có mưa là 20%, chắc không mưa đâu."

"Đàn em, mau ngồi xuống đi, mọi người đã đến đông đủ hết rồi, để tôi gọi phục vụ bưng đồ ăn lên!"

Vì Cận Ngôn Châu đến đúng giờ nên chỉ còn một ghế trống giữa Khâu Chanh và Sơ Hạnh.

Cậu chẳng còn sự lựa chọn nào khác, đặt chiếc ô sang một bên và bước tới ngồi xuống.

Sơ Hạnh đang cầm điện thoại di động nhắn tin cho bà ngoại, cảm giác được Cận Ngôn Châu ngồi ở bên cạnh, cô ngẩng đầu lên, rất lễ phép nghiêm túc chào hỏi cậu: Hiii.

Cận Ngôn Châu hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn cô, nhưng cô đã cúi đầu chỉnh sửa đoạn tin nhắn.

Thoáng chốc vừa rồi khiến cho cậu sinh ra một ảo giác — vừa rồi cô không phải đang nói chuyện với cậu, mà là khẽ thở dài.

Ăn tối Đại học không bao giờ chỉ đơn giản là ăn và uống.

Dưới lời đề nghị của Đổng Tư Gia, câu lạc bộ đủ bảy người, chơi trò chơi Gặp ba phải qua.

Quy tắc là vỗ tay mỗi khi đạt đến một số kết thúc bằng 3 hoặc bội số của 3 thì phải vỗ tay, không được phép lên tiếng.

Hình phạt của trò chơi là nếu phạm lỗi, sẽ phải uống một ly bia.

Sơ Hạnh bởi vì ban đầu chưa thích ứng được cách chơi nên liên tiếp uống hai ly bia.

Lớn như vậy, Sơ Hạnh chưa từng uống một giọt bia nào.

Đây là lần đầu tiên cô uống.

Bia lạnh mang theo hương thơm của lúa mạch, vị hơi đắng.

Đó không phải là hương vị mà Sơ Hạnh thích.

Hơn nữa…

Có lẽ vừa nãy uống nhanh, Sơ Hạnh nhanh chóng bắt đầu cảm thấy chóng mặt, mặt cũng trở nên nóng bừng.

Cô không biết, mặt cô đã ửng đỏ.

Đỏ au, giống như một trái táo đỏ.

Sau khi Minh Hồng hô 82, một lần nữa đến lượt Sơ Hạnh.

Tác dụng của cồn làm cho thần kinh của Sơ Hạnh hưng phấn, nhưng phản ứng chậm chạp, bộ não của cô vẫn chưa kịp suy nghĩ, đã thốt lên: 83.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!