Chương 16: Cậu ôm cô rất dễ dàng

Điện thoại di động trên bàn truyền tới một tiếng: Alo..

Sơ Hạnh nói chậm rãi, còn có chút kéo dài, giọng nói mềm mại hơn bình thường và hơi khàn, không che giấu được cơn buồn ngủ vừa mới tỉnh dậy.

Nghe vậy, trái tim Cận Ngôn Châu thoáng chốc mềm nhũn.

Trước khi ba người kia kịp phản ứng, Cận Ngôn Châu đã nhanh chóng đưa tay ra ấn kết thúc cuộc gọi.

Cậu mím chặt môi, đường quai bạnh ra, mặt không chút thay đổi nói: Đổi hình phạt khác.

Khâu Chanh chớp chớp mắt, cười đầy ẩn ý, cố tình trêu Cận Ngôn Châu:

"Cận Ngôn Châu, cậu không nhận thua sao?"

Sắc mặt Cận Ngôn Châu lạnh dần, các đường nét ngày càng nghiêm trọng hơn, im lặng nhìn Khâu Chanh.

Khâu Chanh nhướng mày, một vừa hai phải không gây rắc rối đối với cậu nữa.

Cô hắng giọng cười nói:

"Vậy cậu uống chút bia đi, câu nói vừa rồi không nói ra có mấy chữ thì phải uống từng ấy ly."

Tối nay ánh trăng thật đẹp.

Cậu không nói ra.

Cho nên phải uống sáu ly.

Cận Ngôn Châu nâng ly bia lên, một hơi uống cạn.

Rồi sau đó, cậu cầm hai chai bia bên cạnh chạm vào miệng nhau, nắp chai trong tích tắc bay ra.

Trong đầu cậu tràn ngập câu Alo đầy mềm mại yêu kiều của Sơ Hạnh vừa rồi, rót bia cho mình một cách máy móc, uống hết.

Một lúc sau, khi Cận Ngôn Châu đang rót ly bia thứ năm, điện thoại di động của cậu đột nhiên đổ chuông.

ID gọi tới là — Sơ Hạnh.

Khâu Chanh xem náo nhiệt không ngại chuyện ồn ào:

"Ấy…. Sơ Hạnh gọi lại kìa."

"Bây giờ cậu trả lời, hai ly cuối không cần phải uống."

Cận Ngôn Châu không nói một tiếng nhanh chóng uống xong hai chén rượu cuối cùng, sau đó cầm điện thoại di động đứng dậy, nói cho bọn họ một câu:

"Em đi toilet một chút."

Nói xong, cậu liền cầm điện thoại di động đang đổ chuông sải bước đi về phía hành lang dẫn đến phòng vệ sinh.

Đi tới cuối hành lang yên ắng, Cận Ngôn Châu mới nhấn nút trả lời.

Cậu đưa điện thoại kề bên tai, lời mềm mại của Sơ Hạnh bá đạo chui vào tai cậu.

"Cận Ngôn Châu? Cậu tìm mình có chuyện gì à?" Giọng nói của cô vì vừa mới ngủ dậy nên có chút lười biếng, nhưng vẫn rất mềm mại dịu dàng.

Cận Ngôn Châu lắc đầu, không có lập tức nói chuyện.

Cậu gọi điện thì lập tức cúp máy, Sơ Hạnh suy nghĩ có phải cậu đang gặp chuyện gì không, cho nên cô mới gọi lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!