Chương 12: (Vô Đề)

Cận Ngôn Châu vẫn chưa trả lời Sơ Hạnh, cô đã vội vàng nói:

"Cậu ở ngoài nhà vệ sinh nữ đợi mình, nói chuyện với mình là được."

Cận Ngôn Châu: ...

Cậu không nói gì, xoay người đi ra ngoài trước.

Sơ Hạnh giống một cái đuôi nhỏ theo sát cậu, vì sợ rằng cậu sẽ bỏ rơi cô.

Cô vừa đi, vừa nhỏ giọng đọc Maka baka, giống như đang tự thôi miên chính mình, làm như thế cảm thấy không còn sợ nữa.

Cận Ngôn Châu nghe cô liên tục lặp đi lặp lại mấy câu Maka baka, khóe miệng không kìm lòng nổi mà khẽ nhếch lên, sau đó nhanh chóng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, đem ý cười che đi.

Nhà vệ sinh ở cuối hành lang.

Đến cửa phòng vệ sinh nữ, Cận Ngôn Châu dừng bước, giọng nói ra vẻ không kiên nhẫn nói: Nhanh lên.

Sơ Hạnh lập tức chạy vào.

Giây tiếp theo, giọng nói nhuộm sợ hãi vang lên: Cận Ngôn Châu.

Cận Ngôn Châu đáp: Ừm.

Sơ Hạnh lại gọi: Cận Ngôn Châu?

Cận Ngôn Châu tiếp tục: Ừm.

Sơ Hạnh nói: Cậu nói chuyện đi…

Cận Ngôn Châu không giỏi nói chuyện có chút đau đầu, hỏi: Nói cái gì?

Sơ Hạnh không dám dừng miệng lại, lập tức trả lời cậu:

"Chuyện gì cũng được."

Cận Ngôn Châu lại bị làm khó, không biết nên nói cái gì.

Gần kỳ nghỉ, đã có một số lượng lớn học sinh rời khỏi trường.

Cộng với thời gian này cũng chẳng còn sớm, toàn bộ tòa nhà giảng dạy đều rất yên tĩnh.

Lúc nãy đi thẳng một đường, các lớp học trên tầng này đã tắt đèn, cho nên đại khái tầng này chỉ còn hai người vẫn chưa đi.

Khi họ không nói chuyện, âm thanh của giọt nước từ vòi nước trong phòng tắm rơi xuống sẽ tạo ra âm thanh vô cùng rõ ràng.

Tách tách, tí tách, tí tách….

Cận Ngôn Châu vừa muốn mở miệng hỏi cô vì sao Kỷ An không gọi cô là chị, một cơn gió bỗng nhiên thổi qua.

Nhà vệ sinh của tòa nhà giảng dạy không có cửa ra vào, cửa sổ bên trong luôn mở quanh năm.

Gió lùa thổi vào, một cánh cửa ngăn trong nhà vệ sinh nữ vốn mở toang, dưới tác động của gió phát ra tiếng két kéo dài, cuối cùng đóng lại với tiếng rầm.

Sơ Hạnh đang định mở cửa thì nghe thấy một âm thanh u ám như vậy, trong đầu cô tràn ngập những hình ảnh phim kinh dị.

Cô lập tức đẩy công tắc mở cửa, Á Á Á thét lên chạy ra khỏi nhà vệ sinh, nhanh như chớp trốn đến phía sau Cận Ngôn Châu, còn đưa tay nắm lấy quần áo của cậu.

Giống như một con thỏ chạy trốn trong hoảng loạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!