Chiếc xe đạp dừng trước tòa nhà ký túc xá nữ nơi Sơ Hạnh đang ở.
Sơ Hạnh lập tức từ trên ghế sau nhảy xuống, ngọt ngào nói cảm ơn: Cám ơn cậu nha!
Cận Ngôn Châu chỉ Ừ một tiếng.
Trước khi vào ký túc xá, Sơ Hạnh giơ tay vẫy chào cậu: Bye bye.
Cận Ngôn Châu không lên tiếng, sau khi cô xoay người thu hồi ánh mắt, đạp xe rời đi.
Mà cảnh cậu đạp xe đưa cô xuống dưới lầu ký túc xá, vừa vặn bị cô nàng hoa khôi Điền Tư Nhã của Khoa Máy tính nhìn thấy.
Điền Tư Nhã nhìn bóng lưng Cận Ngôn Châu đang đạp xe, khó hiểu cau mày suy nghĩ.
Tình huống gì đây?
Chẳng phải từ trước tới nay Cận Ngôn Châu vẫn luôn từ chối quyết liệt những cô gái có hứng thú với cậu sao? Tại sao cậu lại đột nhiên chở cô gái đó về ký túc xá bằng xe đạp?
Là cô gái kia quá thủ đoạn, hay là….
Cận Ngôn Châu thích cô ấy và đang theo đuổi cô ấy?
Lúc trở về ký túc xá, Điền Tư Nhã nghiêm túc suy nghĩ suốt cả một đường, cuối cùng loại trừ khả năng thứ hai.
Chắc hẳn Cận Ngôn Châu không có khả năng chủ động theo đuổi người ta, nhất định cô gái kia giở trờ gì đó.
Điền Tư Nhã và Cận Ngôn Châu đều học Khoa Máy tính, hơn nữa lại cùng lớp.
Kể từ ngày khai giảng, khi nhìn thấy cậu, cô đã thầm mến cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nam sinh vừa cao vừa đẹp trai thì ai lại không thích được.
Sau đó, Cận Ngôn Châu được đẩy vào danh sách tuyển chọn Nam Vương của trường, số lần cậu bị thảo luận càng ngày càng nhiều.
Điền Tư Nhã cũng vì vậy mà dần dần biết được, cậu học cực kỳ giỏi, được tuyển thẳng vào Thẩm Đại với vị trí Á khoa trong tỉnh.
Còn nữa, gia đình cậu rất giàu có.
Cho nên người cô coi trọng, là một người học giỏi, con nhà giàu đẹp trai.
Và bây giờ cô muốn có được chàng trai trong tay, nhưng mà anh chàng đó lại chở cô gái khác về ký túc xá.
Trong lòng Điền Tư Nhã đột nhiên dâng lên nỗi ghen tị cùng sự không cam lòng.
Cô không thể rụt rè nữa, phải chủ động, phải thu hút sự chú ý của cậu.
———-
Sơ Hạnh vừa trở lại ký túc xá Dụ Thiển liền cười hỏi cô:
"Hạnh Hạnh cùng em trai và Cận Ngôn Châu ăn tối thế nào?"
Sơ Hạnh nói:
"Kỷ An vì chơi game mà cho chúng mình leo cây, chỉ mình và Cận Ngôn Châu ăn tối thôi."
Ninh Đồng Đồng lập tức kinh ngạc nói:
"Cận Ngôn Châu không đứng dậy rời đi ngay?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!