Chương 8: (Vô Đề)

Hậu quả của việc đùa giỡn với bác sĩ Phó chính là ---

Mấy ngày sau, Quý Thanh Ảnh đều không nhìn thấy anh.

Đối với việc này, Quý Thanh Ảnh rất là buồn bực.

Không phải là cô chỉ không khống chế được cái miệng của mình thôi sao.

Trần Tân Ngữ đối với loại hành vi lưu manh này của cô thì tỏ ra câm nín, trêu chọc cô cả buổi, rồi mới hiến kế cho cô.

Kế hoạch thì có rồi, nhưng mà cô bận quá, nên cũng phải gác lại sau.

Mấy ngày liên tục đẩy nhanh tốc độ, mấy bộ sườn xám cho phim và mấy bộ sườn xám mặc hằng ngày cũng ra lò.

Thiết kế của Quý Thanh Ảnh, về cơ bản phù hợp với kịch bản, cũng phù hợp với diễn viên.

Đạo diễn Quan và những nhà thiết kế khác khen không dứt miệng, ngay cả mấy diễn viên nhìn cũng tỏ vẻ rất thích.

Vì chuẩn bị vào đoàn, Quý Thanh Ảnh có hai ngày rảnh rỗi.

Chịu đựng cả đêm, lúc cô rời khỏi biệt thự, về đến nhà mới chỉ 5 giờ.

Thành phố vẫn chìm trong giấc ngủ, gió cũng lặng đi nhiều.

Sau khi về nhà, Quý Thanh Ảnh cũng không vội làm gì cả.

Cô tắm rửa rồi nghỉ ngơi, muốn đi gặp người ta, thì phải có tinh thần tốt mới được.

Lúc Quý Thanh Ảnh tỉnh dậy, ánh sáng bên ngoài chói chang, tia nắng xuyên qua rèm cửa nặng nề tiến vào phòng, mang theo ấm áp yếu ớt.

Cô cầm điện thoại đang để một bên lên xem, vừa định nhìn giờ, thì phát hiện Diệp Trăn Trăn nhắn cho cô mấy tin qua WeChat.

Diệp Trăn Trăn: [ Học tỷ Quý ơi, hôm nay chị có rảnh không ạ? ]

Diệp Trăn Trăn: [ Em đọc sách xong hết rồi, có mấy vấn đề muốn hỏi chị. ]

Diệp Trăn Trăn: [ Học tỷ Quý, chị đang bận ạ? Nếu chị bận quá thì để em nhờ anh em trả sách cho chị nhé? ]

Tin nhắn cuối cùng, là mười phút trước.

Quý Thanh Ảnh cúi đầu nhắn tin lại cho cô ấy: [ Chị rảnh, hôm nay em có thể tới tìm chị. ]

Diệp Trăn Trăn: [ Được ạ! Hôm nay em đến bệnh viện đưa cơm rồi sẽ ghé qua chỗ chị ạ. ]

Quý Thanh Ảnh: [ Đưa cơm? ]

Diệp Trăn Trăn: [ Vâng ạ, mẹ em biết em muốn đi tìm chị, thuận tiện bảo em đưa cơm trưa cho anh em. ]

Diệp Trăn Trăn: [ Cũng không biết bà ấy có phải mẹ ruột em không nữa, bà ấy không nghĩ đến em cầm sách lại còn phải đến bệnh viện nữa thì mệt mỏi biết bao!!! ]

Ngón tay Quý Thanh Ảnh dừng một chút, cúi đầu nhắn lại: [ Nếu em không ngại, thì qua chỗ chị trước, rồi chị đưa cơm cho anh em giúp em. ]

Diệp Trăn Trăn: [ Dạ? ]

Một giờ sau, Diệp Trăn Trăn xuất hiện ở cửa tiểu khu.

Cô ấy vừa xuống xe, liền thấy Quý Thanh Ảnh đang đứng cách đó không xa.

Học tỷ Quý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!