—
Dương Hoa nghe xong cũng khựng lại một giây, sau đó mới lên tiếng: "Thông tin ở đây đều là chuyện riêng tư đấy."
"Xin lỗi," Lý Vũ Du hỏi xong cũng hơi ngại ngùng, "Tôi không nên hỏi."
"Nhưng cũng chẳng phải chuyện gì không thể nói, dù sao nơi này cũng thường tiếp đón không ít quan to quý nhân," Dương Hoa đổi giọng, "Văn Tự đúng là từng đến, hai chai rượu đó giá trị bằng cả một chiếc xe đấy."
Lý Vũ Du ngập ngừng hỏi: "Anh ta cũng... đến để chơi à?"
"Không hẳn," Dương Hoa phủ nhận, "Chỉ đến hai lần, đều đi với bạn, ngồi phòng riêng, không xem biểu diễn."
"À," Lý Vũ Du gãi đầu, "Tôi nghĩ hơi nhiều rồi."
"Nếu anh ta từng làm gì tôi thì giờ tôi chẳng ngồi đây nói chuyện với cậu đâu," Dương Hoa nhún vai đầy chuyên nghiệp, "Trước giờ chỉ nghe đồn Văn tổng là người giỏi giang, nhân phẩm cũng tốt, gặp rồi mới thấy đúng là vậy. Hai lần đều là anh ta trả tiền, rất biết sắp xếp, dặn tôi chuẩn bị trước phòng, thuốc lá, rượu, người. Lần thứ hai còn đích danh yêu cầu mấy chai rượu quý hiếm, bạn anh ta vui chết đi được."
"Anh ta là người rất chu đáo..." Lý Vũ Du nói được nửa câu thì thấy có gì sai sai, "Khoan đã, 'người'?"
"Là sắp xếp cho bạn anh ta," Dương Hoa vừa chỉnh lại khóa tủ phía sau vừa nói, "Một đám thiếu gia, cậu không thể mong họ chơi kiểu trong sáng được. Bản thân anh ta thì chẳng có hứng thú, hôm đó tôi hỏi khéo thì anh ta nói không cần, anh ta không thích phụ nữ."
Lý Vũ Du vẫn thấy có gì đó không đúng: "Nhưng sau này anh ta chẳng phải đã đính hôn rồi sao?"
"Chỉ là cái cớ để từ chối thôi, nói thẳng ra cho chúng tôi hiểu, sau này khỏi tự tiện làm chủ thay anh ta," Dương Hoa giải thích, như chợt nhớ ra chuyện gì thú vị, bỗng trở nên hào hứng kể, "Hôm đó tôi mang theo một nhân viên phục vụ đầu óc không nhanh nhạy lắm, không hiểu ý, còn hỏi thêm là vậy có cần đàn ông không. Văn Tự lại bảo mình cũng không thích đàn ông. Cậu phục vụ đó là đứa ngốc nhất tôi từng gặp, nghe đến đây vẫn còn ngơ ngác hỏi anh ta thích gì.
Văn Tự nói mình thích trả tiền."
Lý Vũ Du nhếch mép cười gượng: "Lần này anh ta cũng hài hước phết."
"Đúng vậy, lúc đó không khí trong phòng rất vui vẻ, Văn Tự nói cái gì cũng khiến cả bọn cười phá lên," Dương Hoa nhớ lại, không tiếc lời khen ngợi, "Thiếu gia thì nhiều, nhưng người vừa khéo léo vừa giỏi xã giao như Văn Tự thì không nhiều đâu, nếu không thì sao người ta làm ăn càng ngày càng phát đạt được."
Lý Vũ Du chào tạm biệt Dương Hoa.
Lúc xuống tầng thì biểu diễn vừa mới bắt đầu, tiếng hò reo, tiếng la hét vang lên không dứt, cậu bước nhanh như chạy, không dám nhìn ngang ngó dọc.
Rời khỏi quán này, khu vực xung quanh mới thực sự bắt đầu cuộc sống về đêm. Nhiều người mặt đỏ gay, bá vai bá cổ nhau lướt qua người cậu, chen vào đám đông còn náo nhiệt hơn.
Đường tắc nên không thể gọi xe, Lý Vũ Du đi bộ một cây số, rồi lên một chiếc xe buýt đêm.
Mảnh giấy Dương Hoa đưa cậu được siết chặt trong lòng bàn tay, Lý Vũ Du cứ gập đi gập lại, mà trong đầu lại nghĩ đến chuyện khác.
Mỗi người nhắc đến Văn Tự, đều không tiếc lời khen ngợi.
Trong mắt An Thụy Vân, anh ta là đối tượng kết hôn lý tưởng nhất; trong mắt cấp dưới, là vị lãnh đạo xuất sắc; trong mắt Dương Hoa, là một thiếu gia tiêu sái thành thục; thậm chí trong mắt Diêu Tức, là mục tiêu công lược có giá trị cao nhất.
Dường như nhìn từ mọi góc độ, anh ta đều hoàn hảo, mà sự hoàn hảo đó, lại chẳng cái nào giống cái nào.
Ở nhà thì không uống rượu, nhưng ra ngoài lại là tay sành chọn rượu; tự nhận bản thân không có khiếu hài hước trong công việc, vậy mà giao tiếp với bạn bè lại dí dỏm đáng nể.
Văn Tự luôn xây dựng hình ảnh hoàn mỹ phù hợp với từng hoàn cảnh, khiến người ta không cách nào đoán được đâu mới là con người thật của anh ta.
"Người này sống cũng phức tạp quá rồi," Lý Vũ Du tựa đầu vào cửa sổ xe lẩm bẩm, "Không thấy mệt à?"
"Hắt xì!"
Văn Tự đứng trước cửa kính sát đất hắt hơi một cái.
Âm thanh khá lớn, Giả Vân Xuyên vẫn đang chờ bên cạnh không kìm được mở miệng: "Ngài bị cảm rồi à?"
"Chắc không phải, tôi mấy năm rồi không bị bệnh," Văn Tự nhún vai, quay về ghế, bỏ lại ánh đêm phía sau lưng, "Cậu còn chưa tan làm?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!