"Cái gì? 'Quỷ' kia lại xuất hiện?" Lãnh Ly Tuyên khϊếp sợ nói.
Ngôn Thời Mão đưa thư cho Lãnh Ly Tuyên, để y tự mình lật xem.
Lãnh Ly Tuyên thông qua phong thư này cũng hiểu được bảy tám phần, trong thư nhắc tới dị tượng trước đó lại xảy ra, vừa vặn phát sinh ngay đêm hai người Lãnh Ly Tuyên rời đi.
Là trùng hợp sao?
Hay là...
Ngôn Thời Mão đối với việc này cũng hiểu rõ một nửa, biết nhiệm vụ lần này do Du Đồng Phương ủy thác cho Lãnh Ly Tuyên, liền nói:
"Ly Tuyên, ta thấy chuyện lần này chỉ sợ là không đơn giản như vậy, việc này có nhiều điểm kỳ lạ. Lần trước ngươi đi giải quyết, hẳn là đã hiểu được tương đối nguyên nhân của chuyện này, lần này vất vả ngươi thêm một chuyến, đi xem tình huống lần nữa, tra một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
Lãnh Ly Tuyên gật gật đầu:
"Chưởng môn yên tâm, chuyện này là ta xử lý không tốt, lẽ ra ta nên đi kiểm tra, đây cũng không có gì, chỉ là chuyện này quả thực có hơi làm cho người ta nghĩ không ra..."
Ngôn Thời Mão thấy bộ dạng có chút phiền não của y, an ủi:
"Ly Tuyên không cần suy nghĩ nhiều, cũng không cần có gánh nặng, việc này quá nhiều điểm đáng ngờ, nếu Du Đồng Phương đi, cũng sẽ không hiểu được gì cả, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, cẩn thận là tốt nhất."
Ừm, ta biết rồi.
Lãnh Ly Tuyên chắp tay cáo từ.
Ngay sau đó cùng Nam Cung Thiếu Uyên vội vàng ngự kiếm hướng đến trấn Phong Vân.
"Đây rốt cuộc là thứ gì mà khó đối phó như thế." Nam Cung Thiếu Uyên nói.
Lãnh Ly Tuyên đồng tình trả lời:
"Phải rất khó đối phó, hơn nữa đối phương có thân phận gì ta cũng không biết, có điều chuyến đi này vẫn nên cẩn thận mới tốt."
Nam Cung Thiếu Uyên gật đầu.
Hai người không nói gì nữa, không hẹn mà cùng tăng nhanh tốc độ ngự kiếm, trước hoàng hôn chạy tới Tiền Trạch.
Lại xuất hiện sao?
Chân trước Lãnh Ly Tuyên vừa đến, liền hỏi.
Người Tiền gia cũng không nói thêm lời thừa, đi thẳng vào vấn đề:
"Đúng vậy, Lãnh tông sư, làm sao đây!"
"Xuất hiện khi nào, có thể nói chi tiết một chút không?" Lãnh Ly Tuyên hỏi.
Tuy rằng trên thư có nhắc tới, nhưng lời nói mơ hồ, không có tác dụng mấu chốt gì, Lãnh Ly Tuyên đành phải hỏi lại lần nữa.
Tiền Kim hoảng sợ nói: "Ngay trong đêm Lãnh tông sư các ngài rời đi liền xuất hiện! Mới đầu ta còn tưởng rằng đó là ảo giác của ta, dù sao trước đó mỗi tối đều có thể nghe được, cho rằng mình suy nghĩ nhiều nên dọa ra bệnh, ta còn vì thế mà đặc biệt đi kê đơn thuốc.
Nhưng không nghĩ tới ngày hôm sau vẫn nghe được tiếng khóc kia, hơn nữa càng ngày càng thê thảm, khoảng cách giống như chỉ cách một cái cửa sổ, cả đêm cũng không biến mất.
"Tiền Kim thở hổn hển, lại nói:"Ta lại không dám tin, đi hỏi đại ca và tam đệ, bọn họ cũng nói đều nghe thấy! Thứ đó đã trở lại, phải làm gì đây?!
"Lãnh Ly Tuyên xoay người hỏi bọn họ,"Là như vậy sao?
"Tiền Sinh cũng mang vẻ sợ hãi, kiên định, gật đầu. Tiền Lai nói:"Đêm Lãnh tông sư rời đi, ta cũng nghe được, chẳng qua tiếng khóc kia dường như rất xa xôi, cũng cho rằng gần đây mình không nghỉ ngơi tốt, mới sinh ảo giác, hơn nữa ta biết nhị đệ đối với việc này khủng hoảng, cũng không nhắc tới ở trước mặt mọi người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!