Chương 43: Khách không mời mà đến

"Được lắm, muội biết là huynh mà, xem sư tôn giáo huấn huynh thế nào." Cốc Hàn Yên hít cái mũi.

Ngôn Dương Băng cười cười, dường như cũng không thèm để ý.

Du Đồng Phương đứng ở phía trên, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn lướt xuống dưới.

Suy nghĩ: Tuy rằng Ngôn Dương Băng này là con của chưởng môn, nhưng nó không có chút khát vọng kế thừa quyền thế của cha nó, hoàn toàn là một tiểu tử ngốc nghếch, tư chất lại yếu kém, nhưng nghịch ngợm gây sự thì lại rất giỏi. 

Ánh mắt quét về phía sau:

Đứa này không được, quá ngốc và chậm chạp; đứa này cũng không được, quá ham chơi. Đứa này càng không được, đến bây giờ ngay cả căn cơ cũng chưa ổn định…

Đôi mắt quét từng vòng từng vòng, càng nhìn càng tức giận, những đứa này thật sự đều là đệ tử của ta sao?!

Nhìn đến Cốc Hàn Yên, đứa này… haizz, quên đi, Du Đồng Phương còn đang thở dài trong lòng. 

"Sư tôn nhìn chằm chằm muội làm gì, nhìn đến lòng muội sợ hãi..." Cốc Hàn Yên đứng ở đó, không dám nhúc nhích nói.

"Có thể là suy nghĩ làm thế xử lý muội chăng."

Ngôn Dương Băng thầm đáp.

Cốc Hàn Yên: ... 

Du Đồng Phương một khắc cũng không muốn nhìn thấy bọn họ nữa, chợt vung tay áo đuổi mọi người đi.

Hắn rất nhanh tập trung lực chú ý vào đệ tử mới, hy vọng có thể gặp được một đệ tử tư chất cực tốt, tốt nhất có thể bồi dưỡng một người ưu tú như Nam Cung Thiếu Uyên, hắn kỳ vọng như thế.

Buổi chiều, đệ tử mới đứng chỉnh tề, trong mắt Du Đồng Phương, bọn họ chính là từng mầm non tươi xanh, hắn rất hài lòng. Chẳng qua người quá nhiều, nhưng Du Đồng Phương không chút để ý, hiện giờ hắn phải làm là sàng lọc bớt người, chỉ để lại những hạt giống tốt có tư chất.

Du Đồng Phương chậm rãi đi xuống, từng người một nghiêm túc sàng lọc, qua thời gian có một nén nhang, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, sau đó ngây ngẩn cả người, Có vẻ như việc tuyển chọn hơi khắt… khe? Phía sau hắn chỉ còn lại không đến mười người lẻ tẻ!

Du Đồng Phương hít một hơi khí lạnh, nhìn đệ tử mới đại khái còn lại hai mươi người phía sau chưa sàng lọc, cứng ngắc nặn ra một nụ cười.

Nếu tình hình đã như vậy…

Du Đồng Phương khụ một tiếng,

"Cái này, còn lại chính là kết quả sàng lọc vòng thứ nhất, đợi các ngươi thông qua khảo hạch cửa thứ hai, sẽ trở thành đệ tử chính thức của phái Hoa Linh." 

Mọi người còn lại ai cũng ôm hy vọng may mắn, sợ sẽ sàng lọc mình, nghe Du Đồng Phương nói đều thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là cửa thứ nhất này gian nan như thế, còn không biết cửa thứ hai ngày mai sẽ như thế nào, vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại lo lắng lần nữa. 

Trong Thanh Tâm Phong. 

Hai người đang nhàn nhã chơi cờ, Lãnh Ly Tuyên mở miệng nói:

"Ngày mai ngươi phải ra sau núi khảo hạch đệ tử mới nhập môn?" 

Ừm. Nam Cung Thiếu Uyên thản nhiên lên tiếng.

"Hử? Thiếu Uyên nhìn như không hào hứng mấy." Lãnh Ly Tuyên trêu ghẹo.

Nam Cung Thiếu Uyên suy nghĩ: Ngày mai phải đi khảo hạch đệ tử mới, sẽ ít thời gian có thể ở cùng sư tôn hơn, cũng không biết ngày mai khi nào mới trở về…

Vâng.

Dừng một chút, Nam Cung Thiếu Uyên lại nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!