Nam Cung Thiếu Uyên nghe lời ngồi xuống. Hắn có thể cảm nhận được một đôi ngón tay thon dài của Lãnh Ly Tuyên đang chậm rãi lấy phát quan của mình xuống, sợi tóc đen nhánh bỗng dưng bung xõa, rủ xuống bên hông. Lãnh Ly Tuyên cầm lấy lược bên cạnh bắt đầu chải lên.
Sư tôn đây là đang giúp ta chải đầu sao? Hắn thành thành thật thật ngồi xuống, không dám lộn xộn, lược ở trên đầu hắn từng chút từng chút lướt qua, một lát sau, Lãnh Ly Tuyên hài lòng nói: Xong rồi.
Nam Cung Thiếu Uyên dùng gương đồng soi, kinh ngạc phát hiện trên phát quan của mình có thêm một cây trâm hình dạng giống như một cái chìa khóa.
Bởi vì hình dạng của nó cực kỳ đặc biệt làm hắn tò mò, vừa mới giơ tay sờ sờ, Lãnh Ly Tuyên cho rằng hắn không thích, nhíu mày nói: Không được sờ.
Nam Cung Thiếu Uyên buông tay xuống, ngẩng đầu hỏi: Đây là…
"Tặng cho ngươi, không được từ chối." Lãnh Ly Tuyên nghiêm túc bảo.
Nam Cung Thiếu Uyên nghe nói mỉm cười,
"Những thứ sư tôn tặng, ta đều thích, sẽ không từ chối."
Sắc mặt Lãnh Ly Tuyên lúc này mới đẹp hơn một chút.
Y nhìn chằm chằm cây trâm trên đầu Nam Cung Thiếu Uyên, nhớ tới ký ức đã sớm phủ bụi. Y còn nhớ rõ lúc y vừa mới hiểu chuyện, mẫu thân y vẻ mặt vui vẻ gọi y qua, từ trong một cái hộp lấy ra cây trâm này.
"Ly Tuyên à, đây là đồ gia truyền của Lãnh gia chúng ta, nó được truyền đến tay ta, bây giờ ta giao nó cho con."
Tiểu Ly Tuyên cau mày, ngẩng đầu hỏi:
"Mẫu thân, nếu nó là đồ gia truyền của Lãnh gia chúng ta, quý giá như vậy, vì sao phải giao nó cho con?"
"Vật đó sau này phải tặng lại cho bạn đời của Ly Tuyên, ngày sau Ly Tuyên nếu coi trọng cô nương nhà nào, liền tặng cái này cho nàng. Tự mình giao cho người mình yêu, nó tương đương với sợi chỉ đỏ của nguyệt lão, sẽ luôn phù hộ các con mãi bên nhau, bất kì ai cũng không thể tách các con ra."
"Nó giống như một chiếc chìa khóa, tại sao ạ?"
"Bởi vì nó ngụ ý có thể mở ra cửa lòng con đó."
"Nhưng con không muốn."
Bên tai truyền đến một trận tiếng cười như chuông bạc,
"Ly Tuyên, con còn nhỏ nên không hiểu, lớn lên sẽ hiểu thôi."
Tiểu Ly Tuyên ngây thơ mờ mịt nhận lấy.
Lãnh Ly Tuyên nhìn cây trâm đã tìm được nơi nó thuộc về, khẽ mỉm cười.
Lúc này, một đóa hoa sen màu vàng bay tới.
Lãnh Ly Tuyên đưa tay dùng linh lực cởi bỏ, âm thanh chưởng môn truyền ra,
"Đến Xuyên Vân Phong, có việc thương lượng."
Nghĩ đến có lẽ là sát hạch nhập môn của đệ tử mới, Lãnh Ly Tuyên và Nam Cung Thiếu Uyên cùng đến Xuyên Vân Phong.
Trong Quỷ U Tông.
"Tông chủ, Bạch Phong đã trở về." Hề Vinh nói.
"Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi." Khương Sách nói.
Một lát sau, Bạch Phong đi vào, Khương Sách vội vàng nói:
"Thế nào? Người tìm được rồi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!