Chương 40: Chờ đợi bặt vô âm tín

"Lưu tiểu thư chớ khẳng định vội, sự tình còn chưa nghiêm trọng đến mức này, tình huống xấu nhất cũng chỉ để lại một vết đỏ không sâu lắm, cái này căn cứ vào tình huống mà quyết định, nếu vết thương không sâu, sẽ không để lại sẹo."

Lãnh Ly Tuyên nhẹ khuyên nhủ.

Thật sao? Mắt Lưu tiểu thư chợt sáng ngời.

Lưu viên ngoại và Triệu viên ngoại cũng mang theo ánh mắt hy vọng nhìn y, chờ đợi đáp án của y. 

Ừ. Lãnh Ly Tuyên gật đầu.

Mấy người nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Lưu tiểu thư cười cười, ngay sao đó nói:

"Có thể mời nhị vị xoay người được không? Ta... ta không muốn bị người khác nhìn thấy bộ dạng này của ta…"

Nói vậy lúc trước khi cứu nàng ra, nàng cũng là sợ bị người khác nhìn thấy mặt mình, cho nên một mình đứng ở phía sau, yên lặng đi theo bọn họ, lúc ấy những người khác cũng đều ở trong trạng thái sợ hãi, cho nên mới không ai phát hiện.

Khi họ quay lại, nàng từ từ tháo mạng che mặt ra.

Trên gương mặt xinh đẹp đột ngột nhiều hơn một vết thương còn đang rớm máu. 

Lãnh Ly Tuyên nhìn thoáng qua vết thương, ý bảo nàng đeo trở về, khẽ mở môi nói:

"Các vị có thể xoay người lại." 

Thế nào?

Lưu viên ngoại vội vàng hỏi.

Lưu tiểu thư cũng khẽ nhíu mày, chờ đợi đáp án quyết định hạnh phúc nửa đời sau của nàng.

"Miệng vết thương không sâu, có thể chữa trị." Lãnh Ly Tuyên thản nhiên nói.

"Có để lại… vết sẹo không?" Lưu tiểu thư lo lắng hỏi.

Thấy Lãnh Ly Tuyên lắc đầu, Lưu viên ngoại nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Có điều…

Có điều cái gì? Lưu viên ngoại hỏi.

"Cần một loại dược liệu quan trọng, mới có thể không để lại sẹo." Lãnh Ly Tuyên nói.

"Dược liệu quý giá gì? Không cần lo lắng, lão phu cái gì cũng thiếu nhưng không thiếu tiền, Lãnh tông sư cứ việc nói, bất luận tốn bao nhiêu tiền bạc, ta cũng sẽ không chớp mắt một cái." Lưu viên ngoại hào khí đáp.

Lãnh Ly Tuyên cười cười:

"Nguyên nhân loại dược liệu này cực kỳ quý trọng không phải bởi vì nó đắt tiền, mà là bởi vì nó rất hiếm." 

"Rất hiếm. Vậy thì... Vậy thì phải làm sao?" Lưu viên ngoại lập tức hoảng hốt.

"Lưu viên ngoại đừng gấp gáp, nói nó rất hiếm cũng không phải là ít đến mức không có, chỉ là phần lớn một số nơi nó không sinh trưởng, nó chỉ mọc ở nơi cực u ám cực ẩm ướt. Nó không phải là dễ tìm thấy." Lãnh Ly Tuyên giải thích.

"Vậy thứ này có đặc điểm gì?"

Triệu viên ngoại hỏi.

"Là một loại dược liệu giống như thảo dược, toàn thân nó tản ra ánh sáng, nhìn bằng mắt thường sẽ thấy một cây có phát ra ánh sáng màu xanh lục mà thôi. Tên là 'Huỳnh Diệp'."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!