Chương 30: Lần lượt mà đến

"A! Rốt cuộc cũng đến phái Hoa Linh rồi. Đi đường dài như vậy, sắp mệt chết ta rồi." Một nữ tử nhìn quanh bốn phía, dang hai tay hít sâu một hơi, cảm khái nói,

"Phong cảnh nơi này không tệ nha, không khí cũng trong lành, là một nơi tốt."

Rồi sau đó trở thành dáng vẻ không kiên nhẫn, hướng về phía một gã đạo sĩ phái Hoa Linh nói:

"Không phải nói đi mời người sao? Tại sao còn chưa tới, đây chính là đạo đãi khách của phái Hoa Linh các ngươi sao?! Để cho khách ở ngoài cửa chờ lâu như vậy!"

Tên đạo sĩ này trên mặt không gợn sóng, chỉ cung kính đáp lại:

"Đang trên đường tới, chỉ cần chờ một lát là được."

Một vị tu sĩ hơi lớn tuổi một chút lên tiếng:

"Thiên Mạn, không được vô lễ!"

Vị nữ tu tên là Thiên Mạn uyển chuyển nói: Dạ, sư tôn.

Đi sang một bên và ngồi xuống.

"Thiên Mạn, đây là chuyện muội không đúng, ở bên ngoài đối với người khác phải cung kính lễ độ, cũng không thể tùy theo tính cách gây sự của muội làm loạn." Một vị nữ tu đồng hành thấm thía nói.

"Muội biết rồi, sư tỷ, tỷ cũng đừng nhắc mãi thế."

Mạnh Thiên Mạn không kiên nhẫn.

Đây đâu phải là thái độ nhận sai, rõ ràng không để ở trong lòng, định răn dạy thêm vài câu, Mạnh Thiên Mạn mạnh mẽ đứng dậy, vỗ vỗ đạo phục vừa ngồi trên mặt đất, đến chỗ sư tôn.

Theo tầm mắt Mạnh Thiên Mạn, chỉ thấy một thiếu niên lang khí vũ hiên ngang, bước đi về phía này, người này chính là Nam Cung Thiếu Uyên.

Thấy thế, sư tỷ của nàng ta bất đắc dĩ lắc đầu, lẩm bẩm: Àii, tới rồi.

Nam Cung Thiếu Uyên nhìn thấy mọi người trước cửa, có chút áy náy:

"Để cho các vị chờ lâu, thật sự xin lỗi."

Không sao.

Vị tu sĩ lớn tuổi đáp.

Mạnh Thiên Mạn cười tiếp lời:

"Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta cũng không đợi bao lâu."

Vừa rồi ánh mắt đánh giá của Mạnh Thiên Mạn không chút che giấu, khiến Nam Cung Thiếu Uyên rất không thoải mái, nhưng nghe theo lời dặn dò của sư tôn, vẫn mở miệng trả lời: Vậy tốt quá.

"Các vị mời theo ta. Nam Cung Thiếu Uyên là tên của ta, thời gian này các vị sẽ ở tạm Thanh Tâm Phong, nếu có chuyện gì khó hiểu có thể tới tìm ta." Nam Cung Thiếu Uyên dẫn mọi người đi về phía Thanh Tâm Phong, vừa đi vừa nói.

"Ta là Mạnh Thiên Mạn, là đệ tử của Đằng U Các."

Mạnh Thiên Mạn nói.

Rồi lẩm bẩm:

"Nam cung Thiếu Uyên, Nam Cung, Thiếu Uyên... Thiếu Uyên!"

Mạnh Thiên Mạn vòng qua bên cạnh Nam Cung Thiếu Uyên, ngại ngùng hỏi:

"Huynh có thể gọi ta..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!