Chương 24: Thân bất do kỷ

La Sênh khẽ nâng cằm, cổ tay bị Thời Văn Hoành bóp đau đớn cũng không rên một tiếng.

Thời Văn Hoành đột nhiên đến gần nói:

"Hôm nay, nàng gả cũng phải gả, không gả cũng phải gả!" 

"Ngươi dùng loại thủ đoạn này hại hết bao nhiêu người?" La Sênh cười lạnh hỏi ngược lại.

"Không nhiều lắm, nàng là người thứ năm."

…?!

Không biết xấu hổ!

Thời Văn Hoành hừ lạnh một tiếng:

"Còn nữa nàng đừng quên..." Đột nhiên tới gần, mang theo ý cảnh cáo thấp giọng nói,

"Cha nàng bất cứ lúc nào cũng có thể..." Đưa tay trước mặt cô, năm ngón tay mở ra rồi nắm chặt vào nhau. 

La Sênh mạnh mẽ quay đầu nhìn chằm chằm gã, hốc mắt ửng đỏ, cả người đều run rẩy, khàn khàn như một tảng đá chắn ngang ngực hít thở không xong: Ngươi uy hϊếp ta. 

Thời Văn Hoành miết cô một cái, tay dùng sức nắm cằm La Sênh khẽ nâng lên Thì như thế nào?

Lúc này La Sanh tay trói gà không chặt, nửa điểm để phản kháng gã cũng không có. Đôi mắt La Sênh hung tợn nhìn chằm chằm gã, hận không thể đem gã thiên đao vạn quả!

Thời Văn Hoành cực kỳ thích thú, trên mặt dữ tợn cười, buông cô ra từng câu từng chữ nói:

"Người đâu, đè nàng lại, bái cao đường!" 

Vâng. Vài gã sai vặt tiến lên đè cô lại. 

Ngoài sảnh lớn như vậy truyền đến từng đợt âm thanh trống trải chói tai,

"Nhất bái thiên địa. Nhị cao đường... Phu thê giao bái…"

Không có lễ vật, không có bà mối, không có người chúc phúc, không có thân nhân ở đây, càng không có niềm vui…

La Sênh cảm thấy đây quả thực là chuyện cười lớn nhất, mình cứ như vậy thành thân, đối phương dĩ nhiên là người hay dùng cách này như Thời Văn Hoành!

"Ha ha ha. Ha ha ha ha ha... Ha ha ha..." La Sênh cười to. Mặc dù là tiếng cười, nhưng trong đó xen lẫn đau đớn, bất đắc dĩ và châm biếm!

Nha hoàn cùng nhóm gã sai vặt hai mặt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.

Thời Văn Hoành:

"Không cần quản nàng, bịt miệng nàng trói lại kéo vào phòng ta đi." 

Vâng. Bọn nha hoàn đáp. Tiến lên và dùng khăn nhét vào miệng cô.

Ưm… Ưm… Ưm!! 

Mấy người lưu loát trói La Sênh lại, trực tiếp nâng đi.

Cửu hạn phùng cam lộ, tha hương ngộ cố tri, đêm động phòng hoa chúc, kim bảng đề danh[1]. Đều nói đây là tứ đại hỉ sự[2] trong nhân sinh, nhưng đối với La Sênh mà nói, động phòng hoa chúc lại là một chuyện bi thương lớn nhất, là tra tấn nhất. 

[1]

"Cửu hạn phùng cam lộ, tha hương ngộ cố tri, đêm động phòng hoa chúc, kim bảng đề danh." Giải thích: Hạn hán lâu ngày trời lại đổ cơn mưa; ở đất khách tha hương gặp được đồng hương của mình; kim bảng đề danh(đề tên bảng vàng); khoa cử khảo thí nhất cử đạt được Trạng Nguyên, giống như là đậu Đại học ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!