- Cặp đôi bình giữ nhiệt -
Người tiến vào có gương mặt như một bức thủy mặc. Anh ta mặc đồ tây mới tinh, từng cái giơ tay nhấc chân đều cao quý hào hoa.
"Xin chào, Dụ Xứ."
Hai người đang nằm trên sofa lập tức cất tiếng chào: "Bông hoa chúng ta nói..."
"Mua được chưa?" Dụ Kỳ Thâm hỏi.
"Dụ Xứ, bọn tôi liên tục gửi tin cho người kia nhưng hình như cậu ta nghĩ chúng ta là lừa đảo nên ngó lơ cả tin nhắn lẫn bình luận..." Thấy người đáng tin đến, người đàn ông trung niên bắt đầu kể khổ.
"Một người có thể an toàn nuôi dưỡng quỷ lan thì bản thân người đó còn đáng sợ hơn cả quỷ lan. Có lẽ cậu ta không biết giá trị của quỷ lan."
Dụ Kỳ Thâm từ tốn nói: "Nếu vậy, sao cậu ta lại nghĩ tin nhắn của hai người là lừa đảo?"
"Đúng vậy, tại sao cậu ta không chịu rep?"
"Vậy chắc là có nguyên nhân khác... Cậu ta là cao thủ, cho rằng thành ý của hai người chưa đủ, đang chờ một cái giá cao hơn. Đưa hồ sơ của cậu ta cho tôi xem, xem thử là biết ý đồ ngay!"
Hai người còn lại thấy biểu cảm tự tin của Dụ Kỳ Thâm thì như được uống thuốc an thần. Đàn ông Dụ Xứ bọn họ nào có ngán ai? Có gì mà Dụ Xứ không làm được? Hai người bọn họ rất có lòng tin. Hai người nhanh chóng gửi tất cả hồ sơ của đối phương, bất kể nó có quan trọng hay không sang cho Dụ Kỳ Thâm.
Sau khi nhận được hồ sợ của Dịch Vãn, Dụ Kỳ Thâm không tìm ra bất kỳ điểm nổi bật trong cái lý lịch đơn giản kia, rơi vào trầm tư.
"Xem ra cậu ta là cao thủ ngụy trang!"
Anh ta kết luận: "Cho dù là thực lực hay là khát vọng của bản thân. Trông..."
Tóc Vàng nghe vậy, đôi mắt thoáng lóe lên nét dữ tợn: "Dụ Xứ, anh xem chúng ta có nên thử cách khác không? Tôi nghi ngờ cậu ta có mưu mô khác..."
Dụ Kỳ Thâm cũng sầm mặt như đang suy nghĩ đề nghị của Tóc Vàng. Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông.
"Cục trưởng Ngô? Ừm, ừm, tôi sẽ xử lí việc này ngay... cái gì, không cần nữa? Đã chuyển cho người khác? Dụ Dung..."
Nghe thấy cái tên kia từ miệng Dụ Kỳ Thâm, Tóc Vàng thấy hơi bất ngờ.
Dụ Dung Thì... đó không phải là đại minh tinh trong truyền thuyết à? Sao hắn ta có liên quan đến bên Cục?
Sắc mặt của người đàn ông trung niên ngược lại với Tóc Vàng. Ông cau chặt mày, vừa như vô cùng kiêng dè lại như chán ghét. Người phụ nữ vừa bước vào phòng để đưa hồ sơ cũng khựng lại. Biểu cảm hệt như người đàn ông trung niên, hơi kiêng dè với cái tên mình vừa nghe được.
Ngay cả Xứ trưởng tuấn tú nhã nhặn cũng cúp điện thoại xong cũng nghiến răng nghiến lợi.
"Mẹ kiếp. Tên anh trai vô sỉ!" Hồi lâu sau, hình tượng của Dụ Kỳ Thâm sụp đổ. Anh ta giậm chân chửi ầm lên.
Anh ta tức tối mở Wechat trước mặt cấp dưới.
Hình đại diện của Dụ Dung Thì là một đóa sen nở rộ, mang đậm phong cách người lớn tuổi. Ngón tay anh ta lướt trên màn hình, tìm tấm hình kia..... Vừa nhìn thấy bức chân dung đó thì Dụ Kỳ Thâm cũng cạn lời.
Đây là thứ hình đại diện mà ông anh siêu sao
- Đại ma vương âm hồn bất tán nên dùng à?!
Anh ta ngồi vò đầu bứt tóc trên sofa. Lát sau, người đàn ông trung niên lên tiếng: "Dụ Xứ, chúng ta nhất định phải để Dụ Dung Thì nhúng tay vào à?
"Dụ Kỳ Thâm ngẩng đầu. Người đàn ông trung niên và người phụ nữ kia đều đang nhìn anh ta. Anh ta cười nhẹ, hỏi ngược lại:"Có vấn đề gì không?"
Người đàn ông trung niên nghe vậy bèn nói: "Dụ Xứ, tuần trước tôi có nộp báo cáo. Trước nay tôi vẫn cho là Dụ Dung Thì là đối tượng giám sát của chúng ta chứ không phải hợp tác."
"Trong lòng Cục trưởng Ngô thì mấy người là chiến hữu đấy." Dụ Kỳ Thâm nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!