- Sờ đầu mèo -
Ai quen biết đạo diễn Dương đều nhận xét hắn khá thú vị.
Thân là con nhà giàu nhưng lại không muốn thừa kế tài sản mà đi làm nghệ thuật, đi quay phim, còn bái đạo diễn Đỗ nổi tiếng nghiêm khắc làm thầy. Tiếc là đạo diễn Dương tài năng có hạn, không làm đạo diễn lớn được. Nhưng quay phim thần tượng cũng rất tận tâm, quay rất đẹp rất chỉn chu.
Mấy năm nay Trì Ký Hạ hợp tác quay rất nhiều bộ phim thần tượng với hắn. Tình cảm đôi bên không tệ, nếu không đạo diễn Dương cũng không nhờ cậu ta tìm diễn viên giúp.
Trì Ký Hạ và đạo diễn Dương từ từ bước đến dưới bóng cây. Cậu ta đặt tay sau đầu, mặt mày dửng dưng: "Ê, giận à?"
"..."
"Giận thiệt? Vì tôi NG cả buổi chiều hay tôi bảo muốn đi ăn?
"Trì Ký Hạ cười cợt, lấy ngón tay chọt hắn. Đạo diễn Dương sầm mặt im lặng. Trì Ký Hạ thấy vẻ mặt của hắn thì không được vui:"Sai sót nhỏ thôi mà, anh giận làm gì. Ngày mai phát huy vượt bậc bù lại cho anh sau.
"Trì Ký Hạ thật sự không mấy quan tâm chuyện đạo diễn Dương không vui. Cậu ta có diễn xuất tốt, từng hợp tác nhiều lần, quay cảnh nào cũng chỉ một lần là qua. Lâu lâu mới NG vài lần thôi, có gì đáng lo chứ. Huống chi đạo diễn Dương cũng chỉ quay phim thần tượng mà thôi, cần diễn xuất cao siêu gì. Cậu ta chịu diễn cho tốt là đã nể mặt lắm rồi. Cậu ta cũng đã sa đọa đến mức này rồi. Đạo diễn Dương đứng dưới bóng cây, cau mày nhìn Trì Ký Hạ rồi lắc đầu:"Không phải vấn đề NG. Trước giờ cậu diễn rất tốt. Mới sai sót một lần cũng không có gì đáng nói."
Trì Ký Hạ:
"Thế là vấn đề gì. Vì tôi đòi đi ăn à?"
Đạo diễn Dương im lặng. Trì Ký Hạ nhún vai:
"Ăn uống tốn bao nhiêu thời gian đâu chứ... Lái xe lên thị trấn cũng chỉ tầm một tiếng. Bảo đảm về trước mười hai giờ, được chưa?"
Đạo diễn Dương lại nói: "Lúc quay xong, Dịch Vãn có đến tìm tôi."
"?" Trì Ký Hạ híp mắt: "Cậu ta nói gì?"
"Cậu ấy nói chuyện của mình chứ không nhắc đến cậu." Đạo diễn Dương nhìn cậu ta:
"Dịch Vãn nói đây là lần đầu cậu ấy đóng phim, có nhiều chỗ không hiểu. Cậu ấy còn đưa tôi xem sổ ghi chép... rất nghiêm túc. Cậu biết không, tôi vốn cũng không ôm nhiều hy vọng với cậu ấy, chỉ là vai phụ nhỏ mà thôi, có khí chất là được. Phim truyền hình mà, chỗ nào đóng không đạt thì biên tập sửa lại là được. Bây giờ thời gian gấp gáp, cậu ấy hỏi càng nhiều thì càng tốn thời gian."
Trì Ký Hạ: "..."
Đạo diễn Dương nói tiếp:
"Tôi quan tâm đ ến vai của cậu hơn. Hoặc nên nói là cậu mới đúng. Nên là mặc dù cậu ấy hỏi tôi, nhưng tôi lại nghĩ đến cậu. Đây là lần đầu cậu NG nhiều như vậy trong vòng mấy năm nay. Phim thần tượng đơn giản, là nơi để cậu thư giãn. Tôi cảm thấy cậu chắc chắn sẽ khó chịu nên mới đến đây tìm cậu."
Cái kiểu trai thẳng mặt lạnh như đạo diễn Dương, không ngờ sẽ cảm thấy Trì Ký Hạ khó chịu.
"Tôi vốn định đến an ủi cậu, thế nhưng năm giờ sáng mai phải quay lại, mà cậu còn hẹn người ta đi ăn được. Tôi cũng không biết phải nói gì.
"Đạo diễn Dương nói. Trì Ký Hạ nói:"... Làm phiền anh quan tâm rồi. Mai quay lại cảnh này.
"Giọng điệu cậu ta vẫn dửng dưng. Đạo diễn Dương nói:"Không phải chuyện quay lại! Không phải!"
"Vấn đề thái độ chứ gì?" Tuy Trì Ký Hạ vẫn đang cười nhưng ánh mắt đã lạnh đi:
"Đạo diễn Dương, chắc anh cũng biết diễn xuất của tôi vẫn luôn không tệ. Giới phim thần tượng chắc chẳng được mấy diễn viên như tôi đâu nhỉ. Cho dù anh cho tôi đóng vai phụ, tôi cũng diễn..."
"Đó là vì cậu chỉ chịu nhận vai phụ!" Đạo diễn Dương gào lên: "Cậu không chịu cầu tiến, cậu từ chối vai chính!"
"..."
"Nhưng trước đây... Trước khi mười lăm tuổi, cậu diễn tốt hơn nhiều." Đạo diễn Dương thở một hơi:
"Cậu biết không, thầy mới gọi điện cho tôi. Ông ấy nghe nói tôi quay phim mới, còn mời cậu diễn nên có nói một chuyện cho tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!