Chương 14: Tiến độ rớt đài 70%

- "Công ty lớn, ngáng đường, chẳng phải đang nói Khương Bắc sao?" -

Cái quái gì đây!!

Khương Bắc đơ người giữa không trung, hoảng sợ nhìn hai bóng người đuổi bắt nhau.

Một tay Đinh Biệt Hàn bấu chặt vách đá, miệng ngậm chặt dao găm, cúi đầu lạnh lùng nhìn nữ quỷ đang nhe răng toét miệng bò về phía mình.

Bên dưới cơ thể của nữ quỷ là một khe hở đen nhánh đang từ từ khép lại.

Lại thêm một con quỷ bò ra theo!

Thật ra nơi này vắng tanh, Đinh Biệt Hàn có thể mặc kệ con quỷ này bỏ đi như những người chơi khác. Thế nhưng cậu ta vẫn cắn răng thả tay, ngay lúc cơ thể rơi xuống với tốc độ cao thì đồng thời đạp mạnh hai chân lên đầu nữ quỷ!

Cuối cùng nữ quỷ giương nanh múa vuốt cũng bị cậu ta đạp cho tọt vào khe. Cơ thể Đinh Biệt Hàn cũng theo đó mà rơi xuống, cùng lúc đó....

"Aaaaaa...!!

"Dịch Vãn nghe tiếng hét thê lương thảm thiết của Khương Bắc vang lên trên đầu mình. Cậu ngẩng đầu nhìn bàn chân chỉ còn cách dây an toàn của mình vài bước nhưng lúc này lại lắc lư rút về. Âm thanh thê lương của Khương Bắc cứ như gà trống sắp bị thịt. Hắn ta hô lớn:"Quỷ... có quỷ... Đinh Biệt Hàn!!"

Sau đó là một tiếng va chạm thật lớn vang lên!

Dịch Vãn:???

Mọi người:???

Quỷ thì có liên quan gì tới Đinh Biệt Hàn?

Dịch Vãn mờ mịt nhìn theo hướng Khương Bắc chỉ, nhưng chỉ thấy một mảng núi trơn nhẵn cao chót vót. Trên vách núi trừ bỏ vài đường rạch dài như có con dao găm c ắm vào trượt xuống hơi đáng nghi ra thì không còn gì khác cả.

Chắc Khương Bắc nhìn nhầm.

Dịch Vãn nghĩ vậy.

Dịch Vãn rất bình tĩnh trong khi các giám khảo xem livestream mặt xanh lè, nhất là Bateman. Trước khi ông kịp nói gì, Trịnh Tử Long đã hô lớn: "Dung Thời!"

"Xin lỗi, vui lòng ngừng livestream."

Giọng nói vốn ôn hòa điềm tĩnh vào thời khắc này trở nên cương quyết. Không hiểu sao tim đạo diễn lại run lên, không tự chủ làm theo lời anh.

"Chỉ là tai nạn... là tai nạn thôi đúng không." Tỉnh Tinh Tinh chảy mồ hôi nói: "Trò này đúng là hơi nguy hiểm...

"Trịnh Tử Long cũng vội vàng nói đỡ. Dụ Dung Thời trông có vẻ tốt tính nhất nghe thấy thế lại hơi ngẩn ngơ, ngước đôi mắt sắc như dao cạo."Tai nạn? Đây là cố ý." Anh nói: "Nếu chương trình không thể đảm bảo an toàn cho nghệ sĩ thì đừng sắp xếp trò chơi này... càng không nên vì độ thảo luận mà xếp Khương Bắc và Dịch Vãn một nhóm."

"Anh Dụ, anh đừng...." Tổng biên kịch lên tiếng khuyên can: "Lần sau bọn tôi chắc chắn..."

"Tôi cần thảo luận nội dung livestream tiếp theo với đạo diễn một chút." Anh nói: "Chúng ta đã lãng phí mười phút livestream."

Tổng biên kịch trợn mắt, há hốc nhìn Dụ Dung Thời.

Trong giây lát, anh đột nhiên nhớ đến khung cảnh lễ trao giải từng được bàn tán khắp nơi rất lâu trước đây. Khi ấy Dụ Dung Thời chỉ mới vào nghề, nhận được giải thưởng cũng khá là danh giá.

Trong buổi lễ trao giải, ban tổ chức mời một tên đàn anh có tin đồn quấy rối phụ nữ nhưng nhiều fans đến để trao giải.

Lý lịch của tên đàn anh kia rất ly kỳ.

Gã chưa từng qua bất kỳ trường lớp nào, thế nhưng lại sở hữu năng lực vượt trội hơn cả những tài năng thiên phú. Từng có show giải trí mời gã livestream sáng tác nhạc.

Chỉ cần mười phút, đến khi bước ra khỏi căn phòng là những bài hát với phong cách hoàn toàn khác nhau ra đời, không giống do cùng một người sáng tác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!