Chương 48: Cuộc đời em mới vừa bắt đầu mở ra một tấm màn thật hoành tráng thôi

Buổi sáng hôm đó là Thịnh Dạng ra ngoài trước, cậu phải tranh thủ tắm xong trước khi tới giờ đi học. Cậu ra ngoài được hai phút, lại quay lại gõ lên cửa phòng làm việc một cái. Lộ Gia Mạt nghe tiếng gõ cửa như ám hiệu quen thuộc, lập tức đứng bật dậy từ mép giường, bước ra ngoài rồi chui ngay vào phòng mình.

Lộ Gia Mạt ở trong phòng nửa tiếng mới đi ra. Cô tiện tay đặt cặp lên sofa, bước hai bước chuẩn bị mở cửa nhà vệ sinh phía trước.

Thịnh Dạng vừa tắm xong, mở cửa từ bên trong đi ra. Cậu cụp mắt liếc nhìn đôi mắt của Lộ Gia Mạt, rồi cúi người nhặt chiếc thẻ đeo ngực cô làm rơi cạnh sofa, đặt lên cặp của cô.

Hai mươi phút sau, cửa chống trộm mở ra. Lộ Gia Mạt buộc xong dây giày, đứng thẳng dậy bước ra ngoài. Thịnh Dạng đứng ở cửa, một tay nắm tay nắm cửa đóng lại, tay còn lại thuận thế đeo chiếc thẻ lên ngực cô.

"Bộp bộp bộp"

Hai người một trước một sau xuống cầu thang, đi đến dưới tầng, hòa vào dòng người mặc đồng phục của trường Trung học Phụ thuộc.

Kỳ nghỉ hè năm nay tính tròn vẹn cũng chỉ có hai tuần, còn chưa kịp chơi gì thì đã hết mất rồi.

Hôm nay trong khuôn viên Trung học Phụ thuộc rất náo nhiệt: khóa học sinh lớp 10 mới đến báo danh, lớp 12 năm ngoái thì quay lại dự hội định hướng.

Lớp của họ được chuyển từ tòa Dật Phu sang tòa Sùng Đức – khu nhà dành riêng cho khối 12. Cô Trần Tân Di vẫn chủ nhiệm lớp họ. Tinh thần mới năm học mới, bà để kiểu tóc mới cắt, đứng trên bục giảng nghiêm giọng nói:

"Lên lớp 12 rồi, nhớ tập trung hơn, lấy tinh thần học tập ra đi, chỉ còn đúng một năm, không tranh bây giờ thì tranh khi nào. Phấn đấu mỗi ngày, mỗi ngày trọn vẹn, mỗi ngày vui vẻ! Phải biết rằng mỗi cái "không hài lòng" của hiện tại đều là vì một thời từng không cố gắng…"

" Năm nay tụi mình vẫn ngồi cùng nhau chứ?" Khâu Quả nhìn Trần Tân Di trên bục giảng, ghé sát thì thầm với Lộ Gia Mạt.

Lộ Gia Mạt gật đầu. Cô nhìn quanh một vòng, phát hiện vài gương mặt cũ không còn, lại xuất hiện một số gương mặt mới. Dù đã quen với việc này, mỗi khi có biến động nhân sự, cô vẫn thấy hơi cảm khái.

"Triệu Tán sang lớp A7, Chu Tấn Dịch sang lớp A4, Diêu Tiện cũng suýt nữa rớt xuống lớp song song, cậu ta sợ muốn chết."

Khâu Quả khẽ chọc chọc cổ tay Lộ Gia Mạt bằng đuôi bút, mắt nháy với cô, ánh mắt tinh nghịch: "Nhưng mà, sếp Mạt bây giờ đứng top 3 lớp mình rồi đấy."

Lộ Gia Mạt cong mắt cười, chẳng chút ngượng ngùng vì bị trêu, cô xoay xoay cây bút nước, khẩu khí còn rất lớn: "Sếp Mạt phải làm số một chứ."

"Được rồi." Trần Tân Di nói xong, bắt đầu phân công công việc. "Tất cả ra hành lang xếp chỗ đứng trước, rồi dọn vệ sinh tổng thể."

Cả lớp lập tức ồn ào. Học sinh ôm sách vở và cặp đi ra hành lang.

Xem ra cũng chẳng khác gì mọi năm, ngày đầu tiên đi học luôn là đổi chỗ, tổng vệ sinh và làm bài kiểm tra khảo sát đầu kỳ.

Tiếng chuông báo thức buổi sáng vẫn là 5 giờ 50, nhưng buổi tối lại thêm một tiết tự học, thành ra tan học lúc 10 giờ rưỡi. Thứ Bảy cũng phải học thêm nửa ngày.

Cuộc sống lập tức có cảm giác đếm ngược, bất kể bạn làm gì, ai cũng sẽ bảo "quan trọng là kỳ thi đại học"; và bất kể bạn làm sai điều gì, ai cũng nói "không sao, kỳ thi đại học mới là quan trọng".

Mười giờ ba mươi tối.

Ngày đầu tiên tự học buổi tối của lớp 12 tan học.

"Hay là ở ký túc xá luôn đi, về nhà còn phải làm đề, làm xong thì mấy giờ? Vừa lên giường ngủ đã phải dậy đi học rồi."

"Cậu có hiểu thế nào gọi là ánh sao sẽ không phụ người đang gấp gáp lên đường không, đi mau."

"Để tôi kiểm tra lại đã, mẹ nó đề nhiều quá, lỡ sót vài tờ, ngày mai tôi toi đời mất."

"Mau mau mau! Không thì cuộc đời cậu lại mất thêm hai phút nữa đó!"

"……"

Vài hàng ghế phía trước đã đeo cặp rời đi. Khâu Quả thu dọn xong đồ trên bàn, cầm ly nước, liếc Lộ Gia Mạt một cái, vừa kéo khóa cặp vừa bước ra ngoài: "Mình đi trước nha, mẹ mình đang đợi ở cổng."

Lộ Gia Mạt vẫy tay với cô ấy. Cô nhét mấy cây bút và bút xóa trên bàn vào hộp bút, kéo khóa lại bỏ vào chiếc cặp đang đặt trên đùi, rồi nhét thêm mấy túi hồ sơ và bìa tài liệu vào, kéo khóa, đứng lên đeo cặp, chào tạm biệt Mao Hội Văn vẫn còn trong phòng: "Mình đi đây, mai gặp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!