Chương 44: Em nhìn ra được rồi chứ, hôm nay hẹn em là có ý gì?

Tối hôm đó, Lộ Gia Mạt tắm xong trở về phòng. Cô cầm dây sạc, vừa cắm điện thoại vào, chuẩn bị tiếp tục lau tóc.

Nhưng khăn tắm vừa chạm vào tóc, chiếc điện thoại trên bàn bỗng rung lên. Cô cúi đầu, dùng ngón tay lau đi giọt nước vừa nhỏ xuống màn hình từ sợi tóc, nhìn rõ cái tên hiện lên – WJTMSH?

Thịnh Dạng?

Động tác của Lộ Gia Mạt khựng lại, cô quay đầu nhìn về phía cửa phòng. Dù cửa đã đóng, nhưng cô vẫn vô thức liếc qua. Cậu chẳng phải đang ở ngay đối diện, trong phòng sách sao? Cùng một mái nhà, gọi video làm gì chứ?

Lộ Gia Mạt nhìn chằm chằm vào điện thoại vài giây, rồi đưa tay tìm chiếc tai nghe kẹp dưới mấy quyển sách, nhét vào tai, sau đó mới nhận cuộc gọi video.

Trong màn hình, người kia hôm nay đã tắm trước cô. Trên người cậu mặc một chiếc áo thun đen mềm nhão, không có chút dáng vẻ cứng cáp nào, hai chân tùy ý chống lên, cổ áo trễ xuống, ngồi lười nhác ở mép giường. Sao lại có cảm giác cậu vừa tắm xong lại càng đẹp trai hơn một chút? Là do ánh đèn trong phòng cậu chiếu lên sao? Cảm giác khí chất thiếu niên phơi phới trên người cậu càng rõ rệt hơn.

"Vừa rồi chưa nói xong." Thịnh Dạng ở đầu bên kia giọng điệu lười nhác, dây tai nghe vắt trước ngực, trong tai chỉ đeo một bên, bên còn lại thì cầm trong tay, vô thức lắc qua lắc lại.

Lộ Gia Mạt nhìn cậu, đặt điện thoại lên giá đỡ trên bàn, vừa cầm khăn lau tóc vừa hỏi: "Anh còn muốn nói gì nữa?"

Chỉ cách một cánh cửa, ngoài phòng khách Thịnh Nhuế đang trò chuyện với Lộ Thành Hòa vừa mới về nhà. Trong tai nghe, giọng Thịnh Dạng thấp thấp, lười nhác, lại rất gần.

Không hiểu sao, Lộ Gia Mạt bỗng có cảm giác như đang giấu một bí mật.

Bị xem như bí mật, Thịnh Dạng cụp mắt xuống, cậu lơ đãng xoay vòng dây tai nghe, kéo căng rồi lại thả lỏng, sau đó mới giả vờ tùy ý hỏi: "Ngày mai em có tiết gì?"

"Để em xem…" Lộ Gia Mạt cầm điện thoại lại gần hơn, ngón tay lật qua thời khóa biểu trong ghi chú, "Chiều có hai tiết tổng hợp khoa học."

"Vẫn ở cái trung tâm tầng mười một đó à?" Thịnh Dạng nghiêng đầu nhớ lại, "Tiết này đổi giờ rồi sao?"

"Ừ." Cậu biết cả giờ học tổng hợp trước đó sao? Lộ Gia Mạt cúi mắt, đặt khăn lên ghế, "Giờ nghỉ hè khác với trước."

"Cụ thể giờ thế nào?" Thịnh Dạng hỏi.

"Một giờ rưỡi bắt đầu, mỗi tiết hai tiếng, giữa chừng nghỉ mười lăm phút." Lộ Gia Mạt nói xong, mắt nhìn về phía Thịnh Dạng trong màn hình, "Anh muốn hẹn em à?"

Thịnh Dạng khựng lại, rồi bật cười, đôi mắt đen sáng rực: "Em thẳng thắn quá rồi đó."

Thế là, tối hôm đó cuộc trò chuyện dừng lại ở đó.

Ngày hôm sau, Thịnh Dạng đi qua nhà ông nội một chuyến. Buổi trưa ở lại ăn cơm, đến hai giờ chiều mới chậm rãi quay về.

Cậu không muốn khiến mình trông quá vội vàng, cũng không muốn trước khi chính thức tỏ tình với Lộ Gia Mạt lại giống như đang thúc giục một cô gái, cậu còn muốn lấy lại quyền chủ động và nhịp điệu trong chuyện này.

Cậu thậm chí còn có tâm trạng rảnh rỗi đi chơi bóng rổ với Uông Minh Phi và mấy người bạn, nhưng chơi rất lơ đãng, theo lời Uông Minh Phi thì cậu ta tâm trí treo ngược cành cây, đến nỗi chẳng biết rổ nhà mình ở bên nào.

Đánh xong chưa đến bốn giờ, cậu về nhà tắm, tiện tay chọn một bộ quần áo, lại tiện tay gửi ảnh cho Uông Minh Phi hỏi ý kiến dù không nghe theo, năm giờ mới đi tìm Lộ Gia Mạt, chỉ mười phút đường mà cậu ra khỏi nhà trước bốn mươi lăm phút.

Kết quả, vừa ra khỏi nhà chưa đến mười phút đã nhận được tin nhắn WeChat của cô. [Road Road: Bọn em được tan sớm, em với Thư Thấm đi mua trà sữa, anh uống không?]

Cái trung tâm gì kỳ cục, còn có thể cho tan học sớm nữa.

Lộ Gia Mạt lại chia sẻ cho cậu một ứng dụng đặt hàng, bảo cậu xem menu.

Thịnh Dạng nhìn tên quán và địa chỉ, là một tiệm mới mở cạnh ga tàu điện ngầm, buôn bán cực kỳ nhộn nhịp, luôn phải xếp hàng. Cậu cầm điện thoại, ngẩng đầu nhìn xuống tầng hầm B1, tìm được vị trí của quán.

Trong tiệm đứng đầy người chờ lấy đồ, Thịnh Dạng một tay đút túi, xoay xoay điện thoại, vòng qua vài người, thản nhiên đi đến bên cạnh Lộ Gia Mạt, đưa tay khẽ vỗ vai cô.

Lộ Gia Mạt cúi đầu, cùng một nam một nữ bên cạnh đang chụm đầu nhìn màn hình điện thoại, nghiên cứu chọn loại trà sữa nào. Cô cảm giác vai mình bị vỗ, ngẩng đầu thấy là cậu, vẻ mặt ngạc nhiên: "Nhanh vậy? Anh đến rồi à?"

Thịnh Dạng tùy ý gật đầu, ánh mắt nhạt nhẽo lướt qua hai người bên cạnh cô.

Lộ Gia Mạt chú ý, liền giới thiệu với cậu hai bạn học thêm: "Trang Kiện, Thư Thấm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!