Chương 24: (Vô Đề)

Sáng sớm, Thẩm Thanh Nhiên lật mình trong chăn, lờ mờ nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo, như ngày bọn vô lại đến gây sự, tiếng cãi nhau the thé làm đau tai người nghe. Cậu xoa xoa tai, ôm chăn ngồi dậy.

"Đây là bò của nhà ta!"

"Kể cả có kiện lên quan phủ, ta cũng có lý, gọi Thẩm Thanh Nhiên ra đối chất!"

Thẩm Thanh Nhiên vừa mới tỉnh giấc, ngẩn ngơ một lúc. Trong tiếng cãi cọ ầm ĩ, giọng nói cố gắng phân trần của Tiết Phỉ Phong gần như bị lấn át hoàn toàn.

Con bò vừa được cậu dắt ra từ hệ thống đã bị người ta để ý đến rồi? Đã để ý thì thôi, còn lợi dụng lúc cậu ngủ để ức hiếp Tiết Phỉ Phong nữa chứ?

Thẩm Thanh Nhiên nhanh chóng mặc quần áo, chạy ra ngoài, thấy trong sân có một đám người lạ mặt, đang vây quanh Tiết Phỉ Phong, giận dữ đòi hắn giải thích.

Gia đình mất hai con bò chính là thân thích của Lý trưởng, vị Lý trưởng đức cao vọng trọng lúc này lại nói thiên vị: "Phong tử, trong thôn chỉ có nhà Bá Bình nuôi bò, bình thường cày cấy mùa xuân thu, ông ấy cũng sẵn sàng cho hàng xóm mượn. Trộm bò là tội lớn, ngươi vẫn nên trả bò lại đi."

Lý Bá Bình "cho mượn" bò một lần phải trả năm đồng, còn phải cắt cỏ cho bò nhà ông ta ba ngày, cũng không thể gọi là cho mượn. Nhưng mọi người vì trong thôn chỉ có nhà họ Lý có bò, bình thường đều phải nịnh bợ.

Giết bò và trộm bò trong thời đại nông canh đều là trọng tội.

Tiết Phỉ Phong cũng không rõ về sự xuất hiện của hai con bò, không biết nguồn gốc của chúng, nhưng hắn tin tưởng Thẩm Thanh Nhiên. Ngay cả xe lừa cũng phải học cả buổi chiều, sao có thể dắt về hai con bò để tự chuốc họa vào thân.

"Nhạc mẫu thương xót Thanh Nhiên cày cấy vất vả, hôm qua đặc biệt gửi tặng hai con bò, sao lại thành của các ngươi? Ngươi có chứng cứ gì?"

Nhà Lý Bá Bình nuôi bốn, năm con bò, bình thường quý như vàng, những con bò trưởng thành khỏe mạnh và bê con đều được nhốt trong chuồng, chỉ dùng cho nhà mình, những con bò già thì cho người khác thuê, có vấn đề gì lại đi ăn vạ. Mọi người chỉ biết nhà ông ta có vài con bò, nhưng cũng không thường xuyên nhìn thấy.

Một phần để duy trì thế độc quyền về bò cày, một lý do khác là Lý Bá Bình hôm qua thấy Thẩm Thanh Nhiên dắt hai con bò về nhà lòng đã khó chịu, kết quả là, đúng ngày hôm đó nhà ông ta mất hai con!

Nhất định là Thẩm Thanh Nhiên, trộm bò của ông ta đổi lấy hai con khác! Lý Bá Bình không có chứng cứ, liền nảy sinh ý định nhận vơ hai con bò của Thẩm Thanh Nhiên.

"Mọi người đều biết bò nhà ta năm ngoái sinh hai con bê, không tin thì đến chuồng bò nhà ta mà xem, thiếu đúng hai con!"

Mọi người gật đầu, Lý Bá Bình hôm nay phá lệ mở chuồng cho mọi người xem, quả thật là thiếu hai con.

"Ta nuôi lâu như vậy, có hóa thành tro ta cũng nhận ra." Lý Bá Bình tự tin nói.

Mọi người xung quanh một nửa tin lời Lý Bá Bình, một nửa vì ơn mượn bò, đều đứng về phía ông ta.

Thẩm Thanh Nhiên đẩy xe lăn, chen qua đám đông, để Tiết Phỉ Phong ngồi xuống, hai tay chống nạnh, cậu chẳng bao giờ sợ cãi nhau cả.

Cậu hất cằm, ra hiệu cho Lý Bá Bình tiếp tục nói.

Bò của cậu là giống lai giữa bò sữa Holstein* và bò vàng, bò đen trắng, to lớn, sản lượng sữa cao! Bò nhà ngươi tính là gì?

// bò sữa Holstein: bò Hà Lan, cái con mà chóm chóm đen trắng ý mọi người, là bò sữa mọi người đang nghĩ luôn í //

Thẩm Thanh Nhiên nghĩ rằng người thường không nói ra được.

"Bò nhà ta, bốn chân trắng muốt, thân đen tuyền, trên đầu có một túm lông trắng lớn bằng bàn tay, chỗ hai tấc trên móng sau bên phải có một đốm đen lớn bằng đồng tiền." Lý Bá Bình hôm qua thấy bò của Thẩm Thanh Nhiên dáng đẹp, bốn vó vững chắc, ông ta dám nói không có giống nào tốt hơn, liền ghi nhớ kỹ càng chi tiết bò nhà người khác.

Thẩm Thanh Nhiên gật đầu, đi ra sân sau dắt hai con bò ra. Hôm qua cậu cũng không nhìn kỹ, vừa thấy lại liền giật mình, đúng là giống như lời Lý Bá Bình nói.

Người này làm sao vậy, nhớ rõ đồ của người khác thế?

Nếu ta có thể miêu tả đặc điểm của vợ ngươi, chẳng lẽ vợ ngươi cũng là của ta?

Vừa dắt bò ra, ánh mắt mọi người nhìn Thẩm Thanh Nhiên liền thay đổi. Do coi thường hành vi của Thẩm Thanh Nhiên và lòng đố kỵ vi diệu, từng người bắt đầu chỉ trỏ, nhắc lại chuyện cũ, trước mặt Tiết Phỉ Phong bàn tán về việc nguyên chủ của Thẩm Thanh Nhiên đã từng mời một đám vô lại đến nhà ăn uống ngày đêm.

Thẩm Thanh Nhiên vội nhìn Tiết Phỉ Phong.

Tiết Phỉ Phong từng bị đội nón xanh nhiều lần, mặt vẫn bình thản như không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!