12
Tôi mở mắt, ánh nắng chói chang.
Vô thức nheo mắt lại, tôi nghe thấy giọng Giang Dịch vang lên trên đỉnh đầu:
"Đường Miên Miên, mặc quần áo chỉnh tề rồi ra đây, mẹ anh đến rồi."
Tôi giật mình, cơn buồn ngủ còn sót lại tan biến hết.
Không thể nào?
Tối qua vừa ngủ xong, hôm nay phụ huynh đã tới.
Đến để chất vấn, hỏi tội tôi tại sao lại hái mất đóa hoa trên núi cao Giang Dịch sao?
Tôi vơ lấy chiếc áo phông nhàu nhĩ của mình bên giường, do dự mãi, vẫn ngại không muốn mặc.
Đành khoác tạm chiếc áo sơ mi của Giang Dịch ra ngoài váy ngủ, chậm chạp bước ra khỏi phòng.
Mấy lon bia đầy trên bàn trà đã biến mất, phòng khách được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng.
Trên ghế sofa, một mỹ nữ xinh đẹp đang ngồi, có ba phần giống Giang Dịch, mỉm cười nhìn tôi.
Đây là mẹ Giang Dịch? Trông không quá bốn mươi tuổi, trẻ quá vậy?
Tôi rón rén bước tới, đang nghĩ xem nên nói gì để tạo ấn tượng tốt ban đầu, thì cô ấy đột nhiên lên tiếng.
"Ôi chao, đây không phải Miên Miên sao? Lớn tướng thế này rồi cơ à?"
Tôi trợn mắt há mồm.
Cái giọng điệu trưởng bối thân quen này... là sao đây??
"Cô là Giang Hân Nguyệt, mẹ của Giang Dịch, cháu hồi bé còn ăn cơm tôm bóc nõn xào rau cô làm đấy, không nhớ à?"
Mẹ Giang cười, kéo tay tôi, bảo tôi ngồi xuống cạnh cô.
Qua lời kể của mẹ Giang, cuối cùng tôi cũng biết được một vài sự thật mà năm xưa mình không hề hay biết.
Giang Dịch trước kia tên là Giang Tiểu Anh, vì mẹ Giang thích Thủ Lĩnh Thẻ Bài Sakura.
Sau này Giang Dịch lên cấp hai, cậu ấy kiên quyết đòi đổi tên.
"Hồi trước Giang Dịch làm cháu ngã xuống nước, cô vốn định đưa nó đến nhà cháu xin lỗi, ai ngờ đúng lúc đó bố Giang Dịch ngoại tình còn tẩu tán tài sản, cô đành làm thủ tục chuyển trường cho nó, về quê nhà kiện cáo."
Mẹ Giang thở dài, xoa đầu tôi:
"Trước khi đi cô có đến bệnh viện thăm cháu, lúc đó cháu vẫn còn hôn mê."
Tôi... không dám hé răng.
Rõ ràng là tôi kéo Giang Dịch xuống nước, thế nào lại thành nó hại tôi ngã xuống nước?
Tôi lén lút nhìn sang Giang Dịch.
Vừa vặn chạm phải ánh mắt thâm sâu của anh.
Cả trên xương quai xanh lộ ra của anh, mấy dấu đỏ do tôi cắn nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!