Chương 10: (Vô Đề)

13

Tôi và Giang Dịch cứ thế mà ở bên nhau.

Sau khi mẹ Giang về, tôi nói muốn mời Ninh Quỳnh ăn cơm, kết quả cô ấy một mình đến dự tiệc.

Tôi hỏi cô ấy:

"Cún con của cậu đâu?"

"Chia tay rồi. Bỏ 'tiểu' với 'nãi' đi thì nó đúng là chó."

Ninh Quỳnh dứt khoát gấp thực đơn lại, ngẩng đầu nhìn tôi và Giang Dịch đối diện:

"Tớ biết ngay mà, cậu và Giang Dịch sẽ thành đôi."

"Xạo ke, lần đầu tiên bọn tớ đến chỗ anh ấy, cậu còn bảo tớ không có cửa thắng."

"Ấy, tại lúc đó tớ không ngờ bác sĩ Giang lại có con mắt tinh đời đến thế, ngắm chán mỹ nữ rồi cuối cùng lại chọn một người mộc mạc như cậu."

Ninh Quỳnh lật lật cánh gà trên vỉ nướng, rồi hạ giọng hỏi:

"Bác sĩ Giang, nể tình em đã nỗ lực trợ công cho anh, sau này em muốn đến chỗ anh phẫu thuật thì có thể không cần xếp hàng không ạ?"

Tôi đập bàn một cái:

"Tớ biết ngay mà! Chuyện tớ với Giang Dịch thuê chung nhà chắc chắn có phần của cậu!"

"Lạy trời Đường Miên Miên, chẳng phải tại thấy cậu theo đuổi nửa ngày trời, thủ đoạn lại vụng về, đối phương chẳng có chút phản ứng nào nên tớ mới nghĩ giúp hai người một tay sao?"

Được thôi, có lý có lẽ, tôi, Tiểu Đinh Đương, không còn gì để nói.

Trên đường về nhà sau khi ăn cơm, tôi hỏi Giang Dịch, rốt cuộc vì sao anh lại thích tôi?

Kết quả Giang Dịch nhìn tôi nửa ngày đầy ẩn ý, mới nói:

"Hôm em hẹn anh ăn cơm, làm rách váy, rồi ôm eo chạy thục mạng, anh thấy rất đáng yêu."

...

La Thanh Nguyệt nói không sai, gu của người này cũng quá độc đáo rồi?

Sau này, tôi và Giang Dịch lại gặp La Thanh Nguyệt một lần trong khu dân cư.

Cô ta cũng có bạn trai rồi, là một cậu bé mắt long lanh, tóc mềm mại, trông như chưa tốt nghiệp đại học.

Nhìn thấy chúng tôi, ánh mắt cô ta cũng không d.a. o động, khoác tay cậu bé kia rồi đi.

Vẫn còn đi xe máy.

Mãi sau này, khi tóc tôi dài gần đến xương bướm, Giang Dịch đột nhiên nói với tôi rằng anh ấy phải đi du học.

Tôi thấy mấy trò này nhiều rồi, lập tức đặt quả đào đang ăn dở xuống, giọng điệu trầm trọng:

"Em hiểu, anh muốn chia tay đúng không?"

Giang Dịch bất lực nhìn tôi, lấy từ trong túi ra hai chiếc hộp nhỏ.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!