Sau khi ly hôn với vợ, tôi không thể chờ đợi thêm dù chỉ một giây để cắt đứt quan hệ với cô ấy.
Tôi cưới một cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp, mua chiếc xe địa hình mà tôi yêu thích từ lâu.
Những ngày tháng tồi tệ đó cuối cùng cũng đã trôi vào dĩ vãng, không bao giờ trở lại.
Tôi cảm thấy như thể mình đã sống lại một lần nữa.
01
Ngày đi lấy giấy chứng nhận ly hôn, tôi cố tình mặc bộ vest mà Phương Hạ đã mua cho tôi.
Ban đầu Phương Hạ định đi cùng tôi.
Tôi không đồng ý.
Tôi không đoán được tính khí của Hàn Sương.
Hàn Sương là vợ tôi.
Chính xác mà nói, sau khi con dấu đỏ được đóng lên tờ giấy ly hôn, cô ấy sẽ trở thành vợ cũ.
"Vậy thì anh không được nhìn cô ta thêm một cái nào đâu, em sẽ ghen đấy."
Phương Hạ cố tình kéo cà vạt của tôi.
Dáng vẻ nũng nịu của cô ấy khiến tôi một lần nữa khẳng định rằng, ly hôn với Hàn Sương chính là quyết định đúng đắn nhất mà tôi từng làm.
Hàn Sương thật quá tẻ nhạt.
Ngay cả trên giường, cô ấy cũng khiến tôi chẳng hứng thú nổi.
Không giống như Phương Hạ, trẻ trung, nhiệt tình, thấu hiểu tôi.
"Được."
"Anh đồng ý với em."
Tôi khẽ gõ nhẹ vào mũi Phương Hạ, tâm trạng vô cùng sảng khoái.
Vì thế, tôi đến trước cổng Cục Dân chính từ rất sớm, chờ đợi một cuộc đời mới đang đến với mình.
Hàn Sương đến sớm hơn giờ hẹn của chúng tôi nửa tiếng.
Cô ấy vẫn đơn điệu như mọi khi.
Dù có cởi đồng phục làm việc ra, thì vẫn chỉ là ba màu xám, trắng, đen tẻ nhạt.
"Tôi đã lấy số thứ tự rồi, đi thôi."
Tờ phiếu lấy số bị tôi vo lại trong lòng bàn tay, lặp đi lặp lại.
Có chút căng thẳng, có chút phấn khích.
Hàn Sương khẽ gật đầu.
Cô ấy đi phía trước tôi, không nói một lời nào.
Mãi đến khi nhân viên đưa giấy chứng nhận ly hôn cho cả hai người, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!