11
Cảm giác mất trọng lực bất ngờ đó lại lập tức lan khắp toàn thân.
Cổ họng tôi như bị nhét một cục bông, không nói ra nổi một lời.
Chỉ có thể trừng mắt nhìn cô ấy.
Cô đưa bông hoa lên mũi ngửi nhẹ, khẽ thở dài:
"Hoa chẳng thể nở mãi, người cũng chẳng thể tốt mãi, ông bà xưa nói chẳng bao giờ sai.
"Giang Lâm, chuyện đến nước này rồi, mình có thể bỏ qua những màn cãi vã, tranh luận vô nghĩa đó, giải quyết thẳng vấn đề được không?"
Tôi kìm nén một hồi lâu, nghèn nghẹn thốt ra một câu:
"Em có phải… hiểu lầm gì rồi không?"
Cô bất lực lắc đầu, rồi mở điện thoại giơ ra trước mặt tôi.
"Lê Thi Tuyết đã kết bạn với em trên WeChat.
"Mấy ngày qua, từng bước chân của hai người ở Hải Thành, ăn gì, làm gì, mua gì… cô ta đều ghi lại không thiếu một chi tiết nào.
"Tôi hoảng loạn. Hoảng đến mức mất kiểm soát. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, khi thực sự rơi vào tình huống này, tôi lại hoảng sợ đến vậy. Đến mức khi cầm lấy điện thoại, tay tôi cũng run lên. Từng tấm ảnh lướt qua, tôi dần lấy lại chút bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn cô."Em có phải đã quá đa nghi rồi không?
"Những bức ảnh em nói, hoàn toàn không có sự xuất hiện của anh.
"Chỉ chứng minh rằng Lê Thi Tuyết cũng đến Hải Thành vào thời gian đó thôi, chẳng phải em cũng ở Hải Thành sao?
"Chuyện đó chứng minh được gì chứ? Căn bản không đủ để làm bằng chứng rõ ràng!"
Lộc Ương Ương bất ngờ bật cười "phì
"một tiếng. Không phải kiểu cười giả tạo trong phim truyền hình. Là cười thật sự. Cô cứ thế cười một lúc lâu, rồi nói:"Giang Lâm, anh có phải đang hiểu lầm gì không?
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Cần gì nói tới bằng chứng rõ ràng gì chứ, chỉ cần em tin là đủ rồi mà?
"Tôi ngẩn người nhìn cô, miệng hé ra nhưng lại không biết nên nói gì. Cô vừa cười vừa nói tiếp:"Còn cái áo lót đó, anh thật sự nghĩ em không hiểu chuyện gì sao?
"Hoặc là, anh cho rằng em không dám truy cứu đến cùng?"
"Em đơn thuần chỉ thấy ghê tởm, không muốn để thứ ghê tởm như vậy ảnh hưởng đến công việc của mình."
"Giang Lâm, bây giờ, anh thật sự khiến em thấy ghê tởm rồi đấy.
"Cơ thể tôi khẽ run lên. Lộc Ương Ương là người có lòng bao dung rất lớn với mọi việc, rất hiếm khi dùng từ ngữ cảm tính để phán xét ai. Nhưng giờ cô ấy lại nói tôi — ghê tởm. Sau khi ở bên Lê Thi Tuyết, tôi không phải chưa từng nghĩ đến cảnh tượng thế này. Nhưng trong tưởng tượng của tôi. Lộc Ương Ương đáng lẽ phải là người sụp đổ, bật khóc, thậm chí là cầu xin tôi. Còn tôi, dù có sai, thì trong mối quan hệ này vẫn nên là người chiếm thế thượng phong. Nhưng giây phút này, tại sao lại đảo ngược hoàn toàn rồi?"Giang Lâm, anh biết mà, một khi em đã quyết định làm gì, em luôn chọn cách nhanh gọn dứt khoát, không tiếc bất kỳ giá nào.
"Nội dung trong đơn ly hôn, anh có ba ngày để suy nghĩ.
"À, còn nhớ không? Khi mình kết hôn, từng thề rằng: ai ngoại tình thì sẽ ra đi tay trắng.
"Xét thấy em đã xác định được anh là người sai, nên trong thỏa thuận phân chia tài sản, em lấy chín phần, để lại cho anh một phần.
"Cũng không tệ rồi chứ?"
"Tất nhiên, nếu anh không cam tâm, vẫn có thể ra tòa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!