Người anh em thân thiết hỏi tôi, sau khi ngoại tình, còn có cảm giác gì với vợ không?
Tôi nghiêm túc nghĩ một lúc.
Nói sao nhỉ?
Bảo là hoàn toàn không còn cảm giác thì cũng không đúng, dù sao chúng tôi cũng từng là người thân suốt một quãng thời gian dài.
Nhưng bảo là còn yêu cô ấy thắm thiết, thì lại chẳng còn.
Tôi cứ nghĩ mình đã nhìn thấu bản chất của hôn nhân.
Cho đến một ngày, ở trên phố.
Tôi nhìn thấy cô ấy đang cười với một người đàn ông khác.
1
Trên ban công, tôi từ từ nhả ra một vòng khói thuốc, đang chuẩn bị trả lời câu hỏi của Trần Xuyên.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Thì điện thoại reo.
Là vợ tôi Lộc Ương Ương.
"Có chuyện gì à, Ương Ương?
"Tôi dịu dàng lên tiếng. Cô ấy chưa nói đã bật cười:"Ha ha ha, chồng ơi khi nào anh về thế? Tiểu Cửu biết lộn ngược rồi, để nó biểu diễn cho anh xem nhé!"
Tôi cũng bật cười.
"Được, anh sẽ về sớm thôi. Em có muốn ăn hạt dẻ rang đường không? Lát nữa anh mua về cho."
"Muốn ăn!"
"Hôm nay là "Bá Nha tuyệt huyền" hay "Vạn lý Mộc Lan"?"
"
"Vạn lý Mộc Lan"!"
Chúng tôi kết thúc cuộc gọi trong tiếng cười vui vẻ.
Quay đầu lại, Trần Xuyên nghiêng đầu nhìn tôi, vẻ mặt có chút ngơ ngác.
Tôi khẽ nhếch môi, không lấy làm lạ với phản ứng này của anh ta.
Anh ta vừa mới cãi nhau ly hôn với vợ vì cô bồ nhí, không chỉ mất mặt mà hai người còn trở mặt thành kẻ thù không đội trời chung.
Còn tôi và Lộc Ương Ương.
Vợ chồng ân ái, ngọt ngào như mật.
Kết hôn bốn năm, không những không chán ghét nhau, mà tình cảm ngày càng sâu đậm, bền chặt.
Thực tế là, tôi luôn đối xử rất tốt với cô ấy.
Và sau khi ngoại tình, tôi lại càng đối xử với cô ấy tốt hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!