Bạc Cận Yến nhíu mày, ánh mắt nhìn thẳng vào hình ảnh nhỏ bé sau khe
cửa trong giây lát. Rồi lại liếc qua xác nhận lại số nhà bên cạnh. Xác
định mình không đi sai nhà xong, anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh quan sát
Diệc Nam, tiếp theo thốt ra hai chữ lạnh như băng "Hạ Miên"
Trong thoáng chốc Diệc Nam cũng có ấn tượng không tốt với chú này. Nói chuyện không có lễ phép gì cả!
Cậu nhóc không vui kéo cửa ra một chút. Chiếc miệng nhỏ nhắn chu lên "Vào đi."
Nhưng Bạc Cận Yến không có đi vào ngay lập tức, mà chỉ dùng ánh mắt
phức tạp quan sát cậu bé. Diệc Nam cũng không vui lắm, cảm thấy chú này
thật là vừa kỳ lạ vừa phiền phức… Đã mở cửa rồi mà chú ấy vẫn không chịu đi vào! Muốn trêu đùa gì đây?
Hạ Miên nhìn thấy Diệc Nam vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích, cô nghi ngờ đi đến sau lưng cậu bé "Sao vậy?"
Khi thấy Bạc Cận Yến đang đứng ngoài cửa, sắc mặt cô khẽ thay đổi.
Bàn tay đặt lên bả vai Diệc Nam cũng không ngừng siết lại. Ánh mắt đề
phòng tràn ngập sự thù địch "Anh đến đây làm gì?"
Gương mặt anh tuấn của Bạc Cận Yến sa sầm. Anh nhìn Diệc Nam gắt gao, trong giọng nói cũng hơi bất thường "Nó là…" Hai chữ phía sau lại như
bị nghẹn trong cổ họng anh, khó khăn không thốt nên lời…
Nhìn theo tuổi của đứa bé này… Anh thật không dám nghĩ thêm nữa…
Song, một giọng nam hồn hậu vang lên đánh tan giả tưởng của anh.
Mạc Bắc đi đến bên cạnh Hạ Miên và con trai. Trong đôi mắt có vài
phần khiêu khích "Đây là con trai của tôi, Mạc Diệc Nam. Hình như Bạc
tiên sinh rất thích nó."
Bạc Cận Yến nghe thế chân mày càng chau lại thật sâu. Sự nghi ngờ
trong mắt vẫn không bay mất vì câu nói kia. Anh từ từ ngẩng đầu nhìn Mạc Bắc, ánh mắt khó nắm bắt…
Hạ Miên không muốn dây dưa không rõ với anh. Cô xoay vai Diệc Nam ôm
vào trong lòng "Chút nữa chúng tôi phải đi ra ngoài, anh không có việc
gì"
Lời Hạ Miên còn chưa dứt, Bạc Cận Yến đã bước đến một bước. Hạ Miên
không tự chủ lùi lại, khóe môi anh hiện lên nụ cười khó phát giác, cất
bước đi thẳng vào.
Hạ Miên không biết cuối cùng anh có ý gì nên chỉ đứng tại chỗ tức tối nhìn anh chằm chằm. Mặc Bắc vỗ vỗ sống lưng của cô khẽ nói "Không sao
đâu, có anh ở đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!